Đường phố, xe cộ, dòng người, nhà cửa... Ô hô, đúng là quang cảnh đáng sợ của thành phố quen thuộc Mỹ Hòa rồi. Sao Hàn Băng Vũ lại lôi tôi về đây chứ, mà còn không nói với tôi một câu nào?Còn Lôi Vĩ Vĩ thì sao đây? Hắn đang phản ứng như thế nào? Không hiểu lúc gặp lại tôi hắn có phanh thây tôi ra không đó!!!!
Đúng lúc tôi đang thấy tinh thần mình mỗi lúc một căng thẳng và rối loạn, hơn thì Hàn Băng Vũ ngồi bên cạnh chợt vỗ nhẹ vào vai tôi, làm tôi giật bắn mình suýt thì hét ầm cả xe lên.
"Còn một việc nữa."Hàn Băng Vũ nói.
"Hả?"
Tại quán Benberry Coffee ở cách trường Lam Nguyệt không xa, chiếc xe ô tô của Hàn Băng Vũ dừng lại ngay sát bên vỉa hè. Hàn Băng Vũ mở cửa xuống trước, rồi tôi theo sau đi cùng cậu ấy vào trong quán cafe đó. Lúc tôi vừa mới đóng được chiếc cửa xe ô tô lại thì Hàn Băng Vũ bất ngờ nắm nhẹ lấy bàn tay phải của tôi, kéo tôi đi vào trong. Còn tôi thì vẫn ngơ ngơ ngác cúi mặt xuống nhìn bàn tay đang bị nắm của mình, trái tim đập lên đập xuống. Không biết Hàn Băng Vũ sẽ thấy thế nào khi đang nắm lấy bàn tay của tôi, nhưng tôi có thể đoán được rằng cậu ấy cũng đang căng thẳng không khác gì mình cả. Khuôn mặt cậu ấy từ nãy giờ không quay lại nhìn tôi lần nào.
Bước vào bên trong quán, tiếng nhạc của đàn dương cầm cất lên trong sự trầm bổng và ngân nga. Hàn Băng Vũ và tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094941/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.