Lôi Vĩ Vĩ... vừa... vừa... vừa nói cái gì cơ? Thi... thi... thi... thích... thích tôi á? Thật á?
"Tôi thích em!"Cậu ấy siết chặt tôi hơn trong lúc tôi còn đang nghệt mặt ra không hiểu gì. "Không biết từ lúc nào nữa. Có lẽ bắt đầu từ lúc thấy em ngủ ngon lành trong phòng tôi, à không, là lúc em an ủi tôi khi tôi giả vờ ngủ trong tiết thể dục. Mà cũng không phải, chắc là lúc em bước ra từ phòng thay đồ trong bộ váy trắng xinh đẹp, hay là lúc nghe em bị bị bắt nạt? Tôi chắc là lúc em bị tố cáo là làm tiếp viên quán bar, hoặc là trước đó, lúc ở bữa tiệc sinh nhật của Thiên Thu. Cũng có thể là từ lúc nghe em gọi tôi bằng hai chữ 'đại ca'. Hoặc là trước đó, từ khi tôi thấy em cứ lắp bắp, sợ sệt nhìn tôi khi mới gặp nhau trong phòng y tế."
Lôi Vĩ Vĩ... cậu ấy... cậu ấy nhớ tất cả... nhớ tất cả mọi chuyện xảy ra với tôi.
Khoan, cái gì mà lúc em an ủi tôi trong khi tôi giả vờ ngủ trong tiết thế dục? Hic, vậy... vậy là cậu ấy nghe thấy hết sao? Ahhhhh, xấu hổ quá!
"Diệp Trúc Y, tôi nhận ra mình thật ích kỷ mỗi lần khi nhìn thấy em nói chuyện với Hàn Băng Vũ. Không phải vì hắn là người tôi ghét, mà là..."Lần đầu tiên tôi nghe thấy Lôi Vĩ Vĩ gọi cả tên cúng cơm của tôi và của Hàn Băng Vũ ra, tôi cũng rất đỗi ngạc nhiên. "Tôi thấy rất tức giận, và ghen tị nữa. Em nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094939/chuong-8-1.html