Tôi ngửi thấy mùi khét, giống như mùi của lửa đang đốt cháy thứ gì đó. Những tiếng lách tách liên tục phát ra đã làm cho tôi có thể chắc chắn đó là từ lửa mà ra. Tôi khẽ khịt khịt mũi, cảm thấy cơ thể mình đang ngày một tê dại hơn, tới nỗi không thể cử động nổi, miệng cũng không mở được, cảm giác như bị cái gì đó bịt lại. Tôi từ từ mở mắt, đôi mắt lim dim của tôi chợt mở to ra khi nhìn thấy bếp lửa trước mặt, sau đó bắt đầu nhìn quanh ngó quất.
Tôi... đang ở đâu thế này?
Khung cảnh quá xa lạ, nơi đây như một căn nhà kho. Ở trước mặt tôi là một bếp củi, thứ tôi nhìn thấy đầu tiên. Và rồi, ánh mắt tôi lướt ra xung quanh, là những tên đàn ông có những khuôn mặt lạ lẫm mà tôi chưa gặp bao giờ. Bọn họ nói chuyện trong thì thầm, thỉnh thoảng bật cười nhẹ trông khá vui vẻ nhưng khuôn mặt ánh lên vẻ hiểm ác khi tôi nhận thấy những vết săm, rồi vết sẹo trên người họ. Tôi tỉnh hẳn, khẽ rùng mình khi thấy mấy người đàn ông đó.
"Tỉnh rồi sao?"Một giọng nói ồm ồm nghe rất đáng sợ bỗng vang lên. Tôi giật bắn mình một cái, cả người như nảy dựng. Tôi quay mặt về phía vừa phát ra giọng nói. Một người đàn ông đang ngồi trong bóng tối, chỉ nhìn thấy hai cặp chân dài trong chiếc quần màu đen đang vắt chéo lên nhau. Tôi chợt nuốt nước bọt một cái, tự hỏi rằng, ông ta là ai?
Bỗng tiếng chuông điện thoại của ai đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094936/chuong-7-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.