Là Lôi Vĩ Vĩ... thực sự là cậu ta! Lôi Vĩ Vĩ... đã đến.
"Bỏ ngay cái tay bẩn của mày ra."Lôi Vĩ Vĩ căm phẫn nhìn Hàn Băng Vũ, run run đưa tay chỉ về phía chúng tôi.
Nhận ra ngay, chưa kịp để Hàn Băng Vũ thả tay, tôi đã rút tay mình lại. Tôi đứng dậy, quay về phía Lôi Vĩ Vĩ. "Lôi... Lôi Vĩ Vĩ, cậu đừng nổi nóng. Tôi... tôi sẽ..."
"Cô đến cùng Lôi Vĩ Vĩ sao?"Hàn Băng Vũ khẽ cúi đầu xuống, hỏi nhỏ tôi.
"Tôi...."
"Cô cũng nói dối sao?"Tôi thực sự không thể nhìn thấy sắc mặt của cậu ấy bây giờ.
"Y Y, để tôi dạy cho tên bánh bèo thối tha này một bài học."Lôi Vĩ Vĩ hung hăng đi tới, kéo tôi lại sau lưng hắn, túm cổ Hàn Băng Vũ đứng dậy. "Mày làm gì ở đây hả? Sao dám nắm tay Y Y?"
"Lôi... Lôi Vĩ Vĩ... bỏ đi mà."Tôi nài nỉ van xin tên xã hội đen này. Mọi người xung quanh nhìn chằm chằm, bàn tán không thôi, làm tôi xấu hổ tới mức muốn nhảy lầu.
"Bỏ ra."Hàn Băng Vũ trừng mắt lên, tỏa sát khí lạnh hơn thường. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Hàn Băng Vũ đáng sợ như vậy.
Lôi Vĩ Vĩ cũng sững người ra, tuy đã bỏ Hàn Băng Vũ ra nhưng mà mắt vẫn trợn trừng lên, nói với giọng hăm dọa. "Mày cứ thể cố tình đụng mặt Y Y nữa xem!"Rồi cậu ta giơ nắm đấm ra.
"Lôi..."Tôi đứng đằng sau cố ngăn cản tên khùng này.
"Thằng ngu."Hàn Băng Vũ phang một câu trí mạng, châm ngòi cuộc chiến rồi thẳng thừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094913/chuong-6-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.