"Lôi... Lôi Vĩ Vĩ.. "Thấy Lôi Vĩ Vĩ thở hồng hộc, hai tay chống lên đầu gối, tôi vội chạy ra chỗ hắn, cúi xuống hỏi han. "Cậu.... cậu có sao không?"
"Tôi mới là người hỏi cô câu đó đấy."Lôi Vĩ Vĩ đứng thẳng dậy, nắm lấy hai cổ tay tôi. "Vừa nãy cô đứng gần bánh bèo thối như thế, hắn đã chạm vào chỗ nào? Chỗ này... hay là đây... hay là..."Lôi Vĩ Vĩ giơ hai tay tôi lên, rồi xoay người tôi, vặn vẹo đủ thứ cứ như một con cún đang ngửi thức ăn.
Hic, thật xấu hổ.
"Không... không có..."Tôi cố gắng rút hai tay lại nhưng tên Lôi Vĩ Vĩ này, tay hắn như tay quái vật hay sao mà nắm chặt thế?
Bốp!
Một cú 'bổ củi' của Hàn Băng Vũ giáng thẳng lên đầu Lôi Vĩ Vĩ. Đầu Lôi Vĩ Vĩ gập hẳn xuống, vài giây không có động tĩnh gì, rồi bỗng ngửng phắt lên làm tôi giật mình.
"Bỏ cô ấy ra."Hàn Băng Vũ trừng mắt nhìn.
Nhưng mà điều đó không có nghĩa là có thể hạ gục của Lôi Vĩ Vĩ. Cậu ta như con hổ dữ, gằm gè với Hàn Băng Vũ, hai tay siết chặt cổ tay tôi hơn. Hic, làm ơn thả ra đi mà, đừng ép tôi gia nhập 'chiến tranh' của các cậu.
"Tên bánh bèo thối, mày ghen tị khi Y Y làm đàn em tao chắc?"Lôi Vĩ Vĩ cười đắc ý, rồi khoác vai tôi, kéo tôi lại gần hắn. "Hơ hơ, bổn thiếu gia đây đã thu nhập Y Y làm đàn em trước rồi. Cỡ như mày thì đi mà bảo Diêu Ái Tâm kiếm đàn em cho."
"Lôi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094874/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.