Tôi hít hơi thật sâu, cố quên đi cục u trên đầu. "Thực ra thì... chị Ái Tâm mời Hàn Băng Vũ đi ăn tối... nhưng không phải hôm qua, mà là.. là... chủ nhật."
"Chủ nhật?"Lôi Vĩ Vĩ nghi hoặc nhìn tôi. Không ngờ hắn có lúc cũng có những ánh mắt như vậy.
"Ừ... ừm!"Tôi gật lia lịa vì sợ, giấu đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Bộp!
Lôi Vĩ Vĩ vỗ mạnh vai phải tôi. "Hahaha! Làm tôi giật mình."Hắn ta cười lớn. "Cứ tưởng cô nói dối tôi."
Phù, cứ tưởng hắn định ném mình lên sao Hỏa. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cười trừ nhìn cậu ta.
Đúng là lừa cậu ta dễ thật, như mình nghĩ à nha.
"À Y Y, tôi có việc khác muốn nhờ cô đây."Lôi Vĩ Vĩ cười cười, xoa đầu nhìn tôi.
"Ức!"Tôi bỗng nấc lên một cái vì chột dạ. "Chuyện... chuyện gì?"Hic, tôi tưởng là xong xuôi hắn sẽ thả tôi đi chứ!
"Thứ bảy này sinh nhật Thiên Thu rồi. Tôi đề nghị cô về nhà mua cái gì đó tặng cô ấy sinh nhật."Lôi Vĩ Vĩ nói.
"Ức!"Tôi lại nấc lên. "Sao... Sao cậu không tự đi mua? Tôi...tôi đâu có biết cô ấy thích...thích gì."
"Này, chính vì cô là con gái nên tôi mới bảo cô đi mua nha."Lôi Vĩ Vĩ búng nhẹ vào trán tôi. "Tôi nghĩ cô sẽ biết Thiên Thu thích gì."Lôi Vĩ Vĩ tự biên tự diễn, gật gật gù gù rồi quay người bước đi. "Thế nhé, tối thứ bảy gặp nhau ở cổng trường lúc 6 giờ nha."
Ôi ôi Lôi đại ca, cậu không cho tôi một ngày yên bình cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094854/chuong-3-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.