Cố gia rất lớn.
Nữ tử dẫn đường phía trước tựa hồ có ý chờ đợi nàng nênbước di rất chậm, nho nhã lễ độ đứng ở trước cửa một gian phòng, nhẹnhàng gõ ba tiếng sau đó đẩy cửa phòng, đưa tay làm động tác mời.“Antiểu thư, mời vào.”
“Ách, cám ơn.” Nàng có chút không yên bướcvào.
Đối diện với khung cảnh ấm áp trước mắt, Dĩ Mạch đang mặc áo lông cũng cảm thấy có chút nóng nực.
Phong cách trang trí cổ điển, lấy màu trắng làm chủ đạo, bên cạnh là màu vàng và đen. Đèn thủy tinh trong suốt, rèm cửa sổ màutím viền vàng rủ xuống đất, tăng thêm vài phần đẹp đẽ quý phái.
“An tiểu thư, mời qua bên này.” Một giọng nam Thẩm thấp từ bên sô pha truyền đến.
Dĩ Mạch tiến lên vài bước, phát hiện một nam nhân đangngồi trên xe lăn. Hắn cùng Cố Quân Thanh có vài phần tương tự, có vẻ lớn tuổi hơn một chút, thân thể gầy yếu, sắc mặt tái nhợt, điều này làm cho dung mạo nguyên bản tuấn lãng lộ ra một loại sắc thái bệnh hoạn. Hắnmỉm cười, lại tạo cho người ta một loại áp lực khó hiểu. Nếu nói cảmgiác áp bách của Cố Quân Thanh cường đại giống như cơn lốc, thì trênngười hắn phát ra áp khí, càng giống đầm lầy khổng lồ yên tĩnh.
“Cố tiên sinh, xin chào.” Nàng đoán hắn hẳn là ca ca Cố Quân Thanh, bị hắn xưng là “Cố đại” Cố Tĩnh Hàn.
Trong mắt rất nhiều người, cố đại tồn tại là thần bí màđặc thù. Rất ít người biết nam nhân bệnh tật suốt ngày sống trong nhànày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thuong-hoa-khai-vi-quan-co/2252754/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.