Thuốc này, ta có thể không uống không? Tiếu Mạch cau mày nhìn chằm chằm cái bát đen tuyền trên tay Ly Nhật Diệu, tản ra mùi dược thang, dùng ánh mắt hướng Ly Nhật Diệu cầu xin.
“Nếu ngươi vẫn muốn nằm trên giường!.” Ngụ ý của Ly Nhật Diệu chính là không được, đối sự cầu xin của Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu chính là phải quyết tâm đến cùng mới có thể cự tuyệt. Ai! Trẫm nhất định có chọc tiểu gia hỏa, chẳng lẽ làm một phụ thân đều phải vất vả giống như trẫm vậy sao? Hoàn hảo, trẫm chỉ có một mình tiểu gia hỏa là con, hoàn hảo đứa con của trẫm là tiểu gia hỏa, bằng không trẫm chắc chắn không chịu nổi.
Tiếp nhận dược thang, Tiếu Mạch nhắm mắt nín thở, hai ba hơi nuốt xuống. Hảo khổ a! Dược vị chua xót làm cho Tiếu Mạch khuôn mặt đều thay đổi đi. “Tiểu gia hỏa, há mồm!” Mà bên cạnh lại truyền đến thanh âm đã quen thuộc, Tiếu Mạch hé miệng. Ân! Hảo ngọt. Mặt nhăn thành một đoàn cuối cùng cũng dãn ra. Là cái gì? Tiếu Mạch nhìn Ly Nhật Diệu.
“Mứt hoa quả!” Ly Nhật Diệu bưng đĩa mứt hoa quả không biết được mang tới từ khi nào nói:”Trẫm nghĩ ngươi sau khi uống dược nhất định sẽ cảm thấy thực khổ, liền sai người mang tới mứt hoa quả. Như thế nào, còn khổ không?”
Tiếu Mạch lắc đầu, không như vậy khổ.
“Phải không! Vậy thêm một khối.” Ly Nhật Diệu lại lấy một khối mứt hoa quả đưa tới bên miệng Tiếu Mạch, Tiếu Mạch do dự một chút rồi há mồm ăn xuống. Tiểu gia hỏa ăn rồi, tiểu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mach-thanh/1572928/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.