“ Chay này dành riêng cho Thư và Tuấn nhé :* “
----------------------------------------------
Sau khi biết được em gái mình đã qua cơn nguy kịch thì cô cũng yên lòng hơn . Chỉ cần cô biết ai là người đã hại nó , cô sẽ không nương tay mà giết chết thế nhưng cô hiểu quá rõ em gái mình . Không cần người chị này ra tay tự khắc nó sẽ nhanh tay hơn chị .
Thế là cô đi ra ngoài tản bộ trên biển . Nhưng lại không ngờ gặp được cậu ...
- Không ngại nếu tôi tản bộ cùng cô chứ ? _ Vẫn là nụ cười rạng rỡ như án bình minh ấy , bất giá khiến tim cô đập lệch đi một nhịp
- Không ngại _ Cô vẫn lịch sự đáp trả
- Cô đã khoẻ chưa ? Dạo này tôi thấy cô lo cho Băng cũng nhiều nên nhìn cô ốm hơn lúc trước . Cô nên ăn nhiều đồ dinh dưỡng nhiều _ Cậu chẳng biết mình đang nói gì nữa nhưng lại không hiểu sao lại rất quan tâm cô
- Tôi không sao . Cảm ơn anh đã quan tâm _ Dường như giọng cô hơi run . Cũng phải thôi đã lâu lắm rồi chưa ai quan tâm đến cô như thế . Trong lòng ấm áp lạ thường
- Gió biển lạnh đấy , cô mặc thêm áo vào _ Dứt lời cậu cởi áo khoác đầy mùi hương thơm thoang thoảng trên người anh khoác lên vai cô . Nhìn cô mỉm cười dịu dàng
- Cảm ơn anh một lần nữa _ Giờ đây trên khuôn mặt cô đã ửng đỏ lên nhìn rất đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tu-bang/2380769/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.