Ngày hôm sau , lúc 7h sáng , sau khi cực liệt tìm nguyên liệu để giải độc cho nó thì cả anh và nhỏ đều đã có mặt trong phòng nó . Trên tay anh là chén thuốc đã được điều chế xong
Sau khi cho nó uống xong , nhỏ và anh đều mệt mỏi trở về phòng mà nằm nghỉ , để nó cho hắn lo . Ai mà biết rằng , hôm qua hai người đã tìm cực khổ đến mức nào , không mệt mỏi là nói dối rồi .
Hắn vẫn ngồi đó , ngồi bên cạnh chiếc giường ngắm nhìn nó , sau khi uống thuốc khuôn mặt nó phần nào đã hồng hào trở lại khiến hắn cũng vui mừng nhìn nó . Khẽ nắm tay nó thật chặt chỉ muốn nhìn thấy đôi mắt to tròn ấy mở ra . Ngồi ngắm nó được một lúc thì hắn cũng thiếp đi vì quá mệt mỏi ...
*2 ngày sau*
Do chất độc này rất nguy hiểm mà nó lại mất máu nhiều nên 2 ngày sau mới tỉnh lại .
Nó khẽ mở mắt để tiếp nhận được ánh sáng , cảm nhận như đã ngủ nhiều lắm . Khẽ động đậy thì cảm giác bàn tay như có ai nắm , nó nhìn xuống bàn tay của mình . Nó giật mình như muốn rút ra nhưng rồi lại thôi sợ hắn tỉnh dậy .
Ngắm nhìn khuôn mặt hắn thật kỹ , khuôn mặt hắn và nó chỉ còn cách 2cm . Lần đầu tiên nó gần hắn như thế , tim đập nhanh nhìn từ ngũ quan trên khuôn mặt tuấn mĩ đó mà mặt nó thoáng đỏ . Phải chăng hắn luôn ở bên cạnh nó ? Có lo lắng cho nó không ? Nhiều câu hỏi đang hiện trong đầu nó nhưng lại cảm nhận được bàn tay đang nắm đó đang động đậy . Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tu-bang/2380761/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.