Duy Nhược Hề trừng mắt thật to, cô cảm thấy hoàn toàn choáng váng, cảm thấy hơi giật mình khi nhìn ba cây ăn quả trước mắt.
Mà ba cây ăn quả trước mắt Duy Nhược Hề cũng toàn bộ ngây người. Nguyên bản có gió nhẹ làm cành lá lay động nhưng mà giờ đây ba cái cây hoàn toàn bất động giống như đang bị người ta bấm nút tạm dừng vậy.
“Kia... Cái...” yết hầu Duy Nhược Hề giật giật,“Là các ngươi đang nói chuyện sao?”
“Không phải!” vẫn là thanh âm non nớt vừa rồi vang lên.
Đào Đào hận không thể cắn đầu lưỡi của mình.
“Xì.” Duy Nhược Hề cười ra tiếng, ba cái cây này thật đáng yêu nha, còn có thể trợn mắt nói dối như thế.
“Đêm qua lúc tôi ngủ cũng là các người nói chuyện phải không?” Duy Nhược Hề tiếp tục hỏi.
Không có cái cây nào để ý đến cô.
“Làm sao lại không trả lời?” Duy Nhược Hề vẫn tiếp tục hỏi.
Ba cái cây ăn quả hạ quyết tâm phải giả chết, tuyệt đối không thể mở miệng nói chuyện. Vạn nhất cái người này biết chúng có thể nói chuyện thì sẽ đối xử với chúng thế nào đây? Nghe nói nhân loại hay cắt bọn chúng ra làm thí nghiệm.
“Di, chẳng lẽ vừa rồi là ta nghe lầm?” Duy Nhược Hề lẩm bẩm, bất quá, ánh mắt vẫn còn nhìn chầm chầm ba cây ăn quả trước mặt.
“ Chắc là nghe lầm rồi, chờ quả trên cây các ngươi đều lớn hết ta sẽ hái hết bọn chúng sau đó chặt bỏ ba cái cây các ngươi. Gỗ ba cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2148056/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.