Duy Nhược Hề đương nhiên cũng biết nơi này chính là nơi bí ẩn nhất của thế giới. Chỉ là nhìn qua làm cho người ta có một cảm giác rung động, xa xa mênh mông đều là sương trắng lượn lờ tạo nên một không gian đồ sộ vô cùng.
"Đẹp quá!" Duy Nhược Hề mở miệng tán thưởng, kỳ thật phong cảnh nơi này rất tuyệt. Ánh mặt trời chiếu rọi lên màn sương trắng lượn lờ làm cho người ta có cảm giác phi thường thoải mái.
Duy Nhược Hề nhắm mắt lại hít sâu mấy hơi sau đó mạnh mẽ mở mắt ra, “Bắt đầu công tác thôi.” Duy Nhược Hề nói xong liền dùng tinh thần lực khuếch tán xuống dưới Thiên Nhai.
Còn Cẩn Du thì ở một bên yên lặng nhìn Duy Nhược Hề thi triển tinh thần lực kiểm tra tình huống không có mở miệng quấy rầy.
Duy Nhược Hề dùng Tinh thần lực cứ tiếp tục tra xét xuống dưới nhưng cô phát hiện bên dưới toàn bộ đều là sương trắng ngoài ra chẳng thấy gì.
Rốt cuộc Thiên Nhai này sâu bao nhiêu? Tại sao cho đến bây giờ vẫn không nhìn thấy đáy. Càng thăm dò sâu xuống phía dưới cũng chỉ là sương trắng lượn lờ. Duy Nhược Hề cảm thấy có chút kỳ quái.
Duy Nhược Hề mạnh mẽ đem Tinh thần lực thu trở về đồng thời thở dài một hơi.
"Nhược Hề, thế nào?" Cẩn Du ở bên cạnh hỏi.
Duy Nhược Hề lắc lắc đầu, "Phía dưới toàn bộ đều là sương trắng, cái gì cũng không nhìn thấy. Căn bản không biết được nơi này sâu bao nhiêu.”
"Thường bí thư không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2147880/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.