"Nhược Hề. Cẩn thận!" lúc Cẩn Du thoát khỏi toa xe ra bên ngoài thì cũng là lúc anh gắt gao nắm chặt tay cô. Cẩn Du căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết ở bên trong chiếc xe đột nhiên xuất hiện một con chim vô cùng lớn sau đó toàn thân anh cảm giác được một cỗ nóng rực. Tiếp theo con chim kêu một tiếng thật to toa xe hoàn toàn tan biến, Cẩn Du cùng Duy Nhược Hề liền rớt ra khỏi xe.
Duy Bảo Bảo cũng biết được tình cảnh của Duy Nhược Hề lập tức xoay cánh lao xuống bên dưới tiếp được Cẩn Du cùng Duy Nhược Hề. Hình thể ba thước của Duy Bảo Bảo có thể thừa nhận được sức nặng của hai người. Khi tiếp nhận hai người trên lưng thì hỏa diễm toàn thân của Duy Bảo Bảo cũng biến mất.
Sao…. Sao lại thế này? Cẩn Du ngẩn người, còn không có hiểu được trước mắt là tình huống gì. Anh gắt gao nắm chặt tay Duy Nhược Hề ở bên cạnh, “ Nhược Hề, không sao chứ?”
Này rốt cuộc là thế nào? Trong bóng đêm Cẩn Du không biết con chim thật to này là sinh vật từ đâu đến, vì sao lại cứu bọn họ.
"Tôi không sao, Cẩn Du, anh không sao chứ?" Duy Nhược Hề nằm ở trên lưng Duy Bảo Bảo, một bàn tay ôm chặt lấy cổ Duy Bảo Bảo còn tay kia thì bị Cẩn Du gắt gao nắm lấy.
"Tôi không sao, Nhược Hề, nắm chặt, cẩn thận kẻo ngã xuống." Cẩn Du cúi đầu để tránh né gió quật vào mặt.
"Cẩn Du, đừng lo lắng, con chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2147878/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.