“Tiểu Hạo, bệnh dịch nghiêm trọng như vậy sao?” Duy Nhược Hề quay đầu nhìn về phía Duy Hạo cùng Cẩn Du hỏi. Nếu bệnh không nghiêm trọng làm sao sắc mặt của hai người kia lại như thế được.
Duy Hạo nhẹ nhàng gật đầu mở miệng nói:” Lần này còn chưa biết thế nào chứ lần trước địa cầu bị dịch bệnh làm cho 50.000 người tử vong.” Không hiểu lần này là nguyên nhân thế nào, tại sao đột nhiên lại có dịch bệnh xuất hiện.
Duy Nhược Hề nhíu mày, bệnh dịch nghiêm trọng như vậy sao? Thậm chí còn kinh khủng hơn ngàn năm trước. “Tiểu Hạo, em có nhớ lần trước dịch bệnh là tại sao không?
Lần trước dịch bệnh xảy ra trên địa cầu là do quái vật từ hành tích khác xâm nhập làm lây lan nguồn bệnh. Bởi vì trên cơ thể con quái vật kia dẫn theo rất nhiều mầm vi khuẩn cho nên đã làm cho một số người thể chất kém bị nhiễm bệnh.
“Thỉnh các thị dân chú ý! Lần này dịch bệnh mang theo triệu chứng phức tạp như sắc mặt tái nhợt, cơ thể chán ăn, ho khan, vô lực. Thỉnh các thị dân nếu phát hiện ra các triệu chứng trên thì lập tức đến ngay bệnh viện để kiểm tra.” TV lại vang lên báo cáo mới nhất về tình hình dịch bệnh.
Duy Nhược Hề nghe xong cũng sắc mặt đại biến.
Sắc mặt tái nhợt là triệu chứng của bệnh? Duy Nhược Hề nhớ rõ ngày hôm qua cô gặp đám trẻ cô nhi viện thì trong đó có mấy đứa nhỏ với sắc mặt tái nhợt kỳ lạ, không lẽ mấy đứa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2147823/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.