Tiểu Tam hít một hơi rồi an ủi Tiểu Trụ, “ Tiểu Trụ, đừng lo lắng, ngươi xem hai ngày rồi chúng ta đều không có vấn đề gì, nói không chừng thể chất của chúng ra sẽ không bị nhiễm bệnh.” Tiểu Tam cũng không hiểu vì sao nó mỗi ngày tiếp xúc với mấy đứa mắc bệnh nhưng mà bản thân nó vẫn không bị thế nào.
Ngay cả Duy Nhược Hề đang đứng ngoài cửa cũng không rõ, tiểu khu của bọn họ có khoản 2000 dân trong đó đã có hơn 1800 người bị nhiễm, thậm chí còn chết thật nhiều nhưng là người nhà của cô cùng Cẩn Du vẫn không có sự gì.
“Tiểu Tam ca, Viên Viên cùng muội muội của ta cũng sẽ không chết chứ?” Tiểu Trụ thấy bạn tốt cùng em gái của nó nằm trên giường thì nước mắt rớt càng thêm nhiều. Trên thế giới này có chỉ có một người thân là muội muội, Tiểu Trụ thật sợ muội muội sẽ rời nó mà đi.
Tiểu Tam cũng không có trả lời Tiểu Trụ bởi vì nó cũng không biết mấy đứa nhỏ bị bệnh có thể sống hay không, tiểu khu của bọn nó bây giờ đã chết mấy chục người. Mỗi ngày đều có người đến đem xác người chết ra ngoài. Mỗi khi nhìn thấy thế Tiểu Tam thật sự sợ hãi. Nó sợ có một ngày nó cũng bị những người đó đem ra ngoài như những người chết kia.
Bọn họ đã hai ngày không ăn không uống, ta cũng thực sợ....” Tiểu Trụ cuối đầu thì thào nói.
Duy Nhược Hề thấy được tình huống bên trong rất rõ ràng. Mấy đứa trẻ nằm ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2147802/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.