Không quá vài giây Duy Nhược Hề liền được kết nối với Thường Trác, Thường Trác hiện ra trước mắt Duy Nhược Hề nhìn vô cùng mỏi mệt, râu ria mọc lún phún đầy cằm, cặp mắt thì thâm và sâu hoắm, nhìn già đi so với bình thường vài tuổi.
“Chú Thường!” Duy Nhược Hề nhìn thấy thế thì biết rằng mấy ngày nay Thường Trác hẳn là vô cùng mệt mỏi và vất vả.
“Tiểu Hề, con tìm ta có chuyện gì?” Mấy ngày quả thật ông vô cùng bận, bình thường điện thoại ông cũng không hề tiếp nhưng vừa thấy là Duy Nhược Hề gọi thì ông liền cho phép kết nối bởi vì ông biết Duy Nhược Hề mà gọi cho ông hẳn là có chuyện quan trọng.
“Chú Thường, con định báo cho chú biết một chuyện, mấy ngày nay con có nhìn thấy một sự việc kỳ quái.”
“Cái gì kỳ quái?”
“Chú Thường, con cảm thấy dịch bệnh lần này rất kỳ lạ, hơn nữa trước khi dịch bệnh quy mô bùng nổ con có nhìn thấy một cái bóng màu đen với tốc độ vô cùng nhanh, cao khoản chừng một thước ở khu bình dân. Hôm nay con lại tiếp tục thấy được cái bóng đó lần nữa.”
Duy Nhược Hề không biết tin tức này có thể giúp gì cho Thường Trác hay không, hơn nữa cô chỉ nhìn phớt qua chứ không có chân chính nhìn tận mặt. Hơn nữa nếu chỉ có một mình cô tìm khẳng định không có kết quả gì chỉ còn cách nói cho Thường Trác để ông nghĩ biện pháp.
Thường Trác nghe Duy Nhược Hề nói thế thì ánh mắt sáng ngời, “Tiểu Hề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-trac/2147800/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.