Bên trong căn phòng bệnh vip, Phó Tôn Trạch cứ ngồi ở ghế ngắm nhìn tiểu Quân, ánh mắt nghiêm nghị một giây cũng không rời khỏi người cậu.
Sở Kiều Ân đứng nhìn anh từ phía sau, lòng cô trở nên nhộn nhạo nao nao. Người đàn ông này rất thâm tình, thương con hơn tất cả, nhưng vậy sao mẹ tiểu Quân lại không cần, bỏ chồng bỏ con trông khi Phó Tôn Trạch rất tốt.
Hơn một tháng qua cô quan sát, nếu không đi làm thì Phó Tôn Trạch cũng đưa tiểu Quân đi chơi hoặc ở nhà. Dừng như anh không có khoảng thời gian riêng dành cho bản thân. Cuộc sống cứ xoay quanh công việc và tiểu Quân.
Sở Kiều Ân xoay người bước đi lại cửa sổ, ngước nhìn lên bầu trời.
Liệu đây có phải là ý trời hay không?
Cô rất muốn làm mẹ, tiểu Quân lại không có mẹ!
- Cô về nghỉ ngơi đi, hôm nay... cảm ơn cô!
Giọng nói của Phó Tôn Trạch kéo tâm trạng của Sở Kiều Ân về thực tại. Cô xoay cả người lại, đối diện với ánh mắt đỏ trạch, phức tạp, hỗn độn của anh.
- Tôi muốn ở lại!
...
Trời đã hừng hừng sáng, tiếng bước chân rộn rã cũng bắt vang lên sau một đêm yên tĩnh. Tiểu Quân đã tỉnh đang được bác sĩ khám lại, Phó Tôn Trạch như trút được nổi lo sợ từ đêm qua đến giờ.
- Không sao rồi, anh không cần quá lo lắng đâu.
Phó Tôn Trạch mệt mỏi gật đầu với bác sĩ, cả đêm anh không ngủ, thần sắc cũng kém đi hẳn.
- Cô giúp tôi trông thằng bé một chút, tôi đi mua cháo.
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435727/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.