Nằm trên giường chẳng biết làm gì, khuôn mặt buồn bã bí xị nhớ nhung Mặc Thiệu Viễn mặc dù cả hai mới xa nhau có mấy giờ.
Cầm điện thoại trên tay không dám bỏ xuống, anh bảo khi nào xuống máy bay sẽ gọi báo bình an với cô.
*Reng reng
Châu Lạc Thanh tinh thần phơi phới trở lại, miệng cười chúm chím chạm vào màn hình. Khuôn mặt kiên nghị, trầm lặng như mặt hồ có một chút gai băng của Mặc Thiệu Viễn xuất hiện. Nhìn thấy cô, môi mỏng cong lên, sắc mặt dịu bớt đi một chút.
- Chồng xuống máy bay rồi à?
[ - Ừ, anh đang đến khách sạn. ]
- Anh nhớ ăn uống, nghỉ ngơi cho đoàng hoàng đó.1
- [ Ừ, em ở nhà chơi với bà và chị dâu đi. Đừng đi làm, nếu có ra ngoài thì bảo Vương Vũ đưa đi. Còn nữa, khi ngủ phải khóa cửa phòng lại. ]
Mặc Thiệu Viễn cẩn thận nhắc nhở từng chút cho Châu Lạc Thanh, dù đây đã là lần thứ hai. Dáng vẻ nghiêm túc không còn đùa bỡn như ban chiều.
Lòng cô lân lân hạnh phúc, cảm giác ấm áp, miệng cười không khép lại được.
- Biết rồi, anh đó, phải mua quà về cho em!
- [ Em thích gì hửm? ]
- Thích anh, anh về sớm với em!1
Giọng cười trầm ấm vang lên trong điện thoại. Hai vợ chồng say sưa nói chuyện với nhau đến khi anh đến khách sạn cô mới cúp máy cho anh nghỉ ngơi để ngày mai giải quyết công việc.
Châu Lạc Thanh nghe lời anh khóa cửa phòng lại, leo lên giường nằm xem hình cưới của cả hai cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435701/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.