Biết Trình Ngữ Lam đến chơi, hôm nay cũng là chủ nhật nên sáng Châu Lạc Thanh đã lái xe đi siêu thị mua đồ ăn để trong tủ lạnh. Gần nữa tháng cô không có ở nhà, đồ ăn dừng như muốn hỏng hết rồi.
Về đến nhà, Lạc Thanh sắp xếp những thứ mình vừa mua vào trong tủ lạnh. Đứng dậy, việc đầu tiên cô làm đó chính là lấy điện thoại trong túi xách xem thử Mặc Thiệu Viễn có nhắn tin hay không.
Khuôn mặt xụ xuống não nề khi không thấy một tin nhắn nào cả. Đặt điện xuống bàn, đi vào trong phòng ngủ thay đồ nhẹ nhàng hơn cho thoải mái.
*Ting toang
Châu Lạc Thanh vội vàng chạy ra mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra, cô đã nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ đầy hạnh phúc viên mãn của Trình Ngữ Lam.
- Tèn ten, quà của cậu.
Khuôn mặt tươi tắn, nụ cười rạng rỡ như ánh ban mai chiếu rọi, chứng tỏ Ngữ Lam rất vui vẻ sau khi đi trăng mật về. Cô bước vào, giơ hai túi giấy lên trước mặt của Lạc Thanh, bên trong là hai chiếc túi hiệu với giá đắt đỏ.
- Cảm ơn cậu.
- Haha...mình mua nhưng là tiền của chồng mình.
- Cậu sung sướng quá rồi!1
Châu Lạc Thanh cảm thấy có chút chạnh lòng, tủi thân. Cùng là phụ nữ, nhưng Ngữ Lam lại hạnh phúc hơn cô, được chồng cưng chiều, nâng như nâng trứng.1
- Cậu ăn sáng chưa? Mình nấu.
- Mình ăn rồi, nhưng mà vẫn cảm thấy hơi đói. Trong tủ lạnh có gì ăn được không vậy?
Trình Ngữ Lam vừa nói vừa đi vào bếp chẳng chút kiêng dè hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/435686/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.