Tiếng chuông cửa vang lên kéo dòng cảm xúc tiêu cực của Châu Lạc Thanh lại kịp lúc. Cô đi lại tủ lấy một chiếc đầm thun mặc vào rồi mới đi ra mở cửa.
Cánh cửa mở ra, Mặc Thiệu Viễn đã bổ nhào đến ép cô vào trong tường hôn ngấu nghiến. Châu Lạc Thanh trợn mắt nhìn, môi cô bị bao phủ bởi môi anh, trái tim cô bắt đầu thổn thức không ngừng, mùi hương nam tính hòa quyện cùng mùi rượu xộc vào mũi cô, làm tay chân cô bỗng nhiên tê dại đến cứng ngắt.
Mặc Thiệu Viên mút lấy môi cô vô cùng cuồng nhiệt và nồng nàn. Dần dần tiến xuống phía cổ và xương quai xanh, chẳng biết tại sao hôm nay nhu cầu sinh lý của anh lại trỗi dậy mãnh liệt đến thế. Sáu năm thủ thân như ngọc chờ cô nên bây giờ cô phải bù đắp cho anh trước một ít, nếu không người anh em của anh sẽ hỏng mất.
- Thiệu Viễn... ưm...
- Không phải em nói cần tôi sao? Bây giờ là lúc em chứng minh.1
Mặc Thiệu Viễn dùng chân đá cánh cửa cho nó đóng lại, một lần nữa dán môi mình vào môi cô tham lam mút lấy. Nghe anh nói vậy, Châu Lạc Thanh như bắt được niềm vui, vòng tay lên cổ anh đáp lại. Cả hai dây dưa trong nhớ nhung, nụ hôn càng lúc càng sâu như không muốn dứt ra, sáu năm, một thời gian quá dài cho những người yêu nhau sâu đậm.
Từng bước, từng bước ôm nhau tiến đến sofa trong tình trạng môi lưỡi dính sát vào nhau, quần áo của anh bắt đầu rải rác rơi xuống chẳng thương tiếc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-trao-anh-mot-tinh-yeu/273112/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.