Anh hôn vào khoé miệng cô, trên mặt đầy ý cười, giọng nói bất chợt khàn đi, thấp giọng hỏi:"Có biết khi em mặc như thế này anh có cảm giác gì không?”
Giang Yên Nhiên lắc lắc đầu:"Cảm giác gì?"
Mặc Tử Hàng mân me bàn tay cô, rồi tiến lại gần một chút, anh lại đặt tay cô xuống thân dưới của mình.
Giang Yên Nhiên ban đầu không biết anh định làm gì, sau đó thì trợn tròn mắt, sửng sốt:"Tử Hàng, anh đi bơi mà lại còn giấu cái gì trong quần vậy?"
Vì cô tò mò sờ soạn lung tung mà người đàn ông ban đầu chỉ định trêu cô lập tức khẽ rên, kéo tay cô ra, dùng sức một chút đẩy cô lên thành hồ ép cô cúi xuống hôn sâu.
Dạo gần đây Giang Yên Nhiên bắt đầu xuất hiện chút bướng bỉnh, không còn tuyệt đối nghe lời. Khi chưa nhận được câu trả lời thoả đáng từ Mặc Tử Hàng, cô liền dãy dụa đẩy anh ra. Anh miễn cưỡng rời khỏi môi cô trông thấy vẻ mặt Giang Yên Nhiên tối sầm đi không nhịn được cười, cô vung tay đánh vào vòm ngực trần của anh trách cứ, giọng điệu hờn dỗi:"Đồ ích kỉ, anh có đồ chơi tốt liền giấu một mình đúng không?"
Mặc Tử Hàng xoa xoa đùi cô:"Chẳng phải là em đã thấy rồi à?"
Giang Yên Nhiên ngiêng đầu nhìn lên trời như suy ngẫm, rốt cuộc cô chẳng nhớ đó là thứ gì. Thấy vậy Mặc Tử Hàng thở dài:"Muốn biết không?"
Cô thật thà gật đầu, anh ngẫm một lúc rồi nâng người khỏi hồ bơi nhanh gọn bế bổng cô lên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/2992364/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.