Sáng hôm đó Lâm Tịnh lại nói chuyện với Giang Yên Nhiên, chủ yếu là muốn đánh lạc hướng để Giang Yên Nhiên vô thức kể về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.
Cô lấy trong túi xách ra một tờ giấy a4 và một cây bút, nghe Mặc Tử Hàng nói dạo trước cô thường xuyên mơ thấy ác mộng nên Lâm Tịnh đề nghị:"Bà Mặc, cô còn nhớ những giấc mơ mà mình đã gặp phải hay không? Cô nhớ những gì thì hãy vẽ ra giấy, tôi sẽ giúp cô giải quyết"
Giang Yên Nhiên nhận lấy giấy, không chần chừ cầm bút vẽ nghuệch ngoạc lên những đường cong không mấy đẹp mắt. Được hồi lâu, Lâm Tịnh cũng đã mường tượng nhìn thấy khung cảnh mà Giang Yên Nhiên đang vẽ.
Trước tiên là máu, rất nhiều máu. Trong vũng máu có hai người đang nằm bất động. Sau đó Giang Yên Nhiên vẽ một cô gái bị thương tích đầy người, và một đám người với ánh mắt như quỷ.
Lâm Tịnh hơi cắn môi, có lẽ Giang Yên Nhiên đã trải qua rất nhiều chuyện ở trong quá khứ. Dạo gần đây cho dù Lâm Tịnh ra sức đánh vào tâm lý cô thế nào, cũng không đánh được vào nội tâm của cô.
Bệnh tình của Giang Yên Nhiên nặng hơn cô ta tưởng, Lâm Tịnh đang cân nhắc đến việc đưa Giang Yên Nhiên về Mĩ để gặp những chuyên gia tâm lý tốt hơn.
Điện thoại di động trong túi xách của Lâm Tịnh bỗng nhiên reo lên. Cô giật mình lục lọi trong túi lấy ra, trên màn hình hiển thị dãy số ở Trung Quốc, Lâm Tịnh hơi ngẫm nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tong-cung-chieu-vo-yeu/2992362/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.