-“Du nhi sao đột nhiên con lại quay trở lại đây? ” Ta ngậm ngùi rưng rưng nước mắt dõi theo bóng cha già biến mất trong tầm mắt rồi quay phắt lại chăm chú nhìn con trai yêu quý hỏi han nó. Bỗng nhiên nhớ lại là tiểu tử này đáng nhẽ phải đang ở kí túc xá trong trường học tại Anh chứ? Sao giờ này đã trở lại rồi?
-“Cái này…… là ….là ….. Con……” Con trai ngập ngừng dừng lại, lôi kéo tay áo của ta, ấp úng nói.
-“Rốt cuộc là làm sao vậy? ” Kỳ quái! Có chút không thích hợp!
Nó cúi đầu, nhẹ nhàng phun ra,’’ Con đem tiền … đầu tư…… Thua……”
-“…… Đầu, đầu tư …thua?” Ta hít vào một hơi, nhẹ nhàng hỏi.
Nhìn chằm chằm vào mặt nó, ta hỏi lại,“Thua bao nhiêu?”
‘-“……” Môi hơi hơi mấp máy nhưng chả nghe thấy chữ quái gì cả.
-‘’Cái gì? Con nói to lên một chút nào, tai ta có lẽ điếc rồi thì phải.” Ta nín hơi hỏi.
-“30 vạn!” Nó đã bắt đầu gào lên.
-“Đôla?” Ta cảm giác được thanh âm của chính mình đã vô cùng run rẩy.
-“Bảng Anh.” Đầu nó cúi thấp dần, giọng cũng nhỏ tí xíu.
-“Cái gì!?” Ta không thể khống chế ngoạc mồm kêu to. Tiếp sau đó, ta cảm thấy đầu óc trống rỗng, trước mắt tối đen như mực, ta ngã đổ về phía sau……
-“Cha!”“Tích!”“……” Trong ý thức mơ hồ giống như nghe được một tiếng kêu quen thuộc mà lo lắng. Kỳ quái là ta không có rơi xuống sàn nhà lạnh như băng, ngược lại rơi vào một vòng ôm ấm áp,quen thuộc. Tiếp theo là bất tỉnh mặc kệ đời.
-“Cha! Cha tỉnh lại đi mà, tỉnh lại cha ơi! Đừng làm con sợ!……” Thanh âm khóc nức nở không ngừng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tich-thi/97693/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.