“Tôi có thể ăn một cái bánh ngọt nữa được không?” Ta liếm liếm môi nhìn chằm chằm cái đĩa trống không đã bị gió bão càn quét qua.
Cậu ta ôn hòa nở cười cười, vẫy người làm lấy cho ta thêm một đĩa nữa. Tốt bụng quá thể! Ta lại cảm thán trong lòng. Ngay khi cậu ta quay đầu vẫy tay, mắt cú vọ của ta nhìn thấy trên cổ cậu ta hiện lên thứ gì đó sáng lóe. Chăm chú nhìn kĩ, thì ra là một cái vòng cổ,“Oa!Cái vòng cổ của cậu cực kì tinh xảo đó!” Ha ha, ngại quá, bản nhân ta đối với những đồ vật phát sáng sặc mùi đắt tiền đặc biệt mẫn cảm mà.
Cậu ta sửng sốt, theo bản năng sờ sờ lên cổ, cười nói,“Ừm, cái này không thể cho anh được rồi, là bạn tôi tặng kỉ niệm nên rất có ý nghĩa.”
-“Haizzz? Aaa! Tôi không phải có ý tứ này đâu, chỉ là cảm thấy trông nó rất đẹp thôi, cậu đừng có hiểu lầm.” Ta cuống cuồng hô to giải thích. Trong lòng đau đớn một trận! Chẳng lẽ ta làm cho người ta có ấn tượng đến mức độ như thế sao?
-“Ha ha, đừng khẩn trương! Tôi hay nói giỡn lắm .” Cậu ta cười trêu đùa.
Tốt, Tốt! Lập tức nhẹ nhàng thở ra. Nhưng ta có chút nghi hoặc khi thấy bộ dáng nhìn cái chén đến xuất thần của cậu ta, rõ ràng là đang tươi cười nhưng phảng phất xuất hiện sự bi ai,điều này khiến ta không khỏi cất tiếng hỏi,“Làm sao vậy?”
-“hả? À Không có gì. Đột nhiên tôi nhớ tới vài chuyện cũ thôi.” Cậu ta lấy lại tinh thần khi biết ta đang theo dõi cậu ấy, thản nhiên nói.
-“Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tich-thi/97692/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.