“Được rồi, nghe lời em. Giúp anh lấy một bộ đồ đi.”
Thích Ngôn Thương không quan tâm đến việc cô gái nhỏ kia có chút cổ hủ, anh ta chỉ muốn cô ấy từ từ hòa nhập vào cuộc sống của anh ta mà thôi.
Mối quan hệ của hai người trước đây có thể nói là không hợp nhau, nhưng sau lần trải qua sự việc đó ngược lại giúp hai người từ từ xích lại gần nhau hơn.
Loại cảm giác đó khiến Thích Ngôn Thương cảm thấy rất dễ chịu và thích thú, thậm chí còn… dễ chịu hơn cả khi ký thành công những hợp đồng hàng chục tỷ.
Cuối cùng anh ta cũng hiểu tại sao Mặc Cảnh Thâm lại từ bỏ mọi thứ và chỉ muốn ở bên Mộ Thiển.
Hóa ra tình yêu đúng là… đẹp đến không tưởng tượng nỗi.
Tình yêu ư?
Từ này bỗng nhiên hiện lên trong suy nghĩ của mình khiến anh ta cảm thấy kỳ diệu.
Anh ta chưa bao giờ tưởng tượng có ngày mình sẽ “nói chuyện yêu đương”!
“Anh thấy bộ này như thế nào?”
Trong lúc anh ta chìm đắm trong suy nghĩ của mình, Phương Nhu mở tủ quần áo, lấy ra một bộ quần áo sọc dọc màu xám bạc và hỏi ý kiến của anh ta.
“Được.”
Thích Ngôn Thương gật đầu đồng ý.
Phương Nhu đem quần áo từ trên móc xuống, giúp anh ta chọn một bộ quần áo xong, sau đó đi tới đưa cho anh ta: “Vậy liền bộ này, anh mặc đi.”
“Hả?”
Anh ta nhướng mày tinh nghịch nhìn cô chằm chằm: “Em quên anh vừa nói gì với em rồi sao?”
Vừa rồi?
Vừa rồi Thích Ngôn Thương nhờ cô giúp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725217/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.