“Haha, phải không đó?”
Mộ Thiển không biết phải nói gì, nhưng trong lòng của cô ấy biết rằng lời Bạc Dạ nói rất có lý.
Thực tại là rất đau xót nhưng không phải là không có lợi.
Ít ra trong trong những ngày sắp tới, khi cô ấy phát bệnh thì không cần phải sợ bị Mặc Cảnh Thâm phát hiện nữa.
Từ nhỏ đến lớn, thứ mà Mộ Thiển cảm thấy thiếu thốn nhất đó chính là tình thân và tình yêu. Nhưng cô không ngờ có một ngày bản thân vì vì tình yêu mà trở nên vĩ đại như này.
Thậm chí ngay cả bản thân cũng đã cảm động.
“Thiển, em quá ngốc rồi.”
Trên tay của Bạc Dạ cầm một điếu thuốc, gảy tàn thuốc ra ngoài cửa sổ, khói mù nặng trĩu đọng trên gương mặt điển trai.
Nói chung, trong tất cả những năm mới thì năm nay sẽ là một năm nặng nề nhất.
Chiếc điện thoại của Mộ Thiển để trên chiếc xe con lại rung lên.
Đó là đó là cuộc gọi của Hàn Triết gọi đến.
Cô do dự một lúc rồi cầm chiếc điện thoại lên bắt máy.
Vừa mới đặt điện thoại bên tai, vẫn chưa kịp mở miệng nói câu nào, thì ngay lập tức nghe giọng nói yếu ớt bên đó vọng lại: “Ai cho phép anh gọi điện cho cô ấy?”
Tút tút tút …
Ngay sau đó là âm thanh của tiếng cúp máy điện thoại.
Mộ Thiển cầm điện thoại để trước mặt, nhìn nhật ký thông báo trên màn hình điện thoại, gương mặt nhỏ nhăn nhó lại.
“Anh Thâm, bây giờ anh hận em lắm đúng không?’
Một người đàn ông không cho phép sự phản bội, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725162/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.