Lúc này, Mộ Thiển cùng Bạc Dạ đã lái xe rời đi, hai người căn bản không biết đến tình hình của Mặc Cảnh Thâm, ngược lại là Mộ Thiển có chút kích động, lái xe trên đường với tốc độ rất nhanh, giống như đang giải tỏa hết những kìm chế trong lòng.
Mộ Thiển lái xe với tốc độ rất nhanh, liên tục đạp chân ga, điên cuồng chạy trên đường cái, lúc thì rẽ trái, lúc lại rẽ phải.
Bởi vì mặt đường có băng, rất trơn và nguy hiểm.
Bạc Dạ đi theo sát phía sau hết sức lo lắng, liên tục gọi điện cho Mộ Thiển, điện thoại của Mộ Thiển không ngừng kêu lên chỉ là không có ai bắt máy.
Bíp bíp bíp…
Bạc Dạ điên cuồng ấn còi xe, nhưng bất kể còi có kêu to cỡ nào, chiếc xe con phía trước cũng không có ý định giảm tốc độ.
“Đáng chết!”
Bạc Dạ giận dữ tăng tốc trực tiếp vượt qua Mộ Thiển tiến về phía trước, vững vàng chặn trước xe của Mộ Thiển.
Kít.
Đột nhiên phía trước xuất hiện một chiếc xe con, Mộ Thiển đã có phản ứng, lúc này mới ấn chân phanh, nhưng lúc này đã quá muộn.
Ầm một tiếng, chiếc xe con va chạm mạnh đột ngột, cô không may đụng phải.
Cơ thể Mộ Thiển chao đảo, đầu óc quay cuồng, sau đó mới nhìn thấy chiếc xe con phía trước có người đẩy cửa rồi bước xuống.
Là Bạc Dạ.
Cô như người mất hồn, giống như một con rối, ngồi bên trong xe một lúc lâu không nói gì.
Cốc, cốc, cốc.
Bạc Dạ bừng bừng lửa giận gõ cửa kính bằng thủy tinh của xe cô, Mộ Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725161/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.