“Này anh, anh không sao đấy chứ?”
Bởi vì ban nãy Thích Ngôn Thương cãi nhau với ông cụ Thịnh ở trong nên Diêu Nguyệt Như không dám đi vào mà chỉ đứng ở bên ngoài.
Đến tận giờ mới thấy Thích Ngôn Thương đi ra từ bên trong, lại còn lê theo cái chân bị thương, cô mới biết được cái người đàn ông trước mặt này tuy hay làm ra vẻ lạnh lùng hờ hững nhưng thực ra lại đã sa vào bể tình từ lâu rồi.
Trước giờ cô không hề nghĩ rằng cái người đàn ông lúc nào trông cũng hằm hằm này một khi yêu thương một người con gái thì lại có thể đi đến tận bước đường này.
Song song với cảm giác bội phục, Diêu Nguyệt Như vừa thấy hâm mộ, mà cũng thấy ghen tị một chút.
Cô đi đến bên cạnh anh, nhìn anh khập khiễng bước từng bước một, dưới chân bê bết toàn là vết máu đỏ lòm thì xót xa khôn tả.
“Anh, anh có ổn thật không đấy, em đang nói chuyện với anh này?”
Diêu Nguyệt Như chất vấn, dáng vẻ lo lắng sốt hết cả ruột, suýt nữa là cô bật khóc luôn thật.
Tuy rằng cô đã nhìn thấy cảnh đời nhưng mà hành động bất chợt liên tiếp vừa rồi của Thích Ngôn Thương thực sự làm cô phát khiếp lên được.
“Không sao cả.”
Như lúc bình thường thì Thích Ngôn Thương nhất định sẽ không thèm để ý đến Diêu Nguyệt Như, không chỉ thế, anh thậm chí còn cảm thấy người như Diêu Nguyệt Như quá là phiền.
Nhưng ngày hôm nay, anh có phần thay đổi cách nhìn nhận về Diêu Nguyệt Như.
Cô là một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725152/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.