“A, cháu cảm thấy là ông đang thương lượng với cháu sao?”
Ông cụ Thích lạnh lùng khịt mũi, đặt đũa trong tay xuống bàn, lại nói: “Nhưng mà, cũng không nhấn đinh phải làm như vậy. Nếu cháu muốn để người phụ nữ đó xuất hiện cũng được, chỉ cần cháu lập tức cùng Nguyệt Như kết hôn, thì chuyện gì cũng đều dễ bàn.”
Nói đến nói lui, Ông cụ Thích tốn bao nhiêu tâm tư đều chỉ là hy vọng Thích Ngôn Thương sẽ cùng Diệu Nguyệt Như kết hôn.
Thích Ngôn Thương lại một lần nữa rơi vào trầm mặc.
Chậm rãi cúi đầu, đưa tay lấy rượu trắng tự mình rót một ly rượu, giơ tay lên, uống một hơi cạn sạch.
Sau đó, lại rót một ly khác, uống cạn.
Chén thứ ba, lại một lần nữa uống sạch sẽ.
Dáng vẻ hào sảng đó, giống như thứ anh uống không phải là rượu, mà là nước lọc vậy.
“Ngay cả khi để cháu kết hôn với Nguyệt Như, ông cũng cần phải để Phương Nhu xuất hiện, để cháu và cô ấy tiến hành ly hôn.”
“Chuyện cười, cháu cảm thấy nhà họ Thích ta ngay cả một tờ giấy chứng nhận ly hôn cần phải chính thân cô ta có mặt sao?”
Ông cụ Thích liếc mắt nhìn anh: “Đừng nghĩ rằng ông không biết, lúc đó khi cháu cùng với Phương Nhu nhận giấy đăng ký kết hôn, cô ta cũng không có mặt.”
Một lời nói trực tiếp khiến Thích Ngôn Phương nghẹn lời.
“Hôm nay cháu nhất định phải gặp được người, nếu không thì tất cả không cần nói nữa.”
“Được. Muốn gặp người cũng được, sau khi đứa trẻ chào đời ông đương nhiên sẽ để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725150/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.