“Ưm ưm ưm…”
Phương Nhu giãy dụa, không biết đang nói cái gì, nhưng ở bên trong nụ hôn dài cực nóng của anh ta dần dần cảm thấy hô hấp khó khăn, toàn thân như nhũn ra, khi đối mặt với anh ta lại chìm đắm trong đó, không có cách nào phản kháng.
“Ưm…”
Bàn tay của Thích Ngôn Thương uyển chuyển lướt trên người của cô ấy, tại lãnh địa của cô ấy tùy ý phóng túng, Phương Nhu muốn phản kháng nhưng lại không có cơ hội, cuối cùng lại chìm đắm trong nụ hôn say đắm kiểu Pháp của anh ta.
Tất cả thành lũy sụp đổ trong nháy mắt, trực tiếp bị người đàn ông bá đạo chiếm làm của riêng.
Không lâu sau, bên trong gian phòng liền vang lên những âm thanh lưu luyến mập mờ. Làn không khí quyến rũ quanh quẩn trong căn phòng thật lâu không tan đi được.
Sau một phen mây mưa, Phương Nhu lại ngủ thiếp đi, nhưng lần này Thích Ngôn Thương không quấy rầy cô ấy nữa.
Chỉ lẳng lặng ôm cô ấy, ngắm nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của cô ấy, bên trên hàng lông mi cong dài vẫn còn dính nước mắt, hốc mắt ửng đỏ, những sợi tóc đen nhánh ở thái dương đều bị nước mắt làm cho ướt nhẹp, dính vào nhau.
Mới vừa rồi rõ ràng là cô ấy rất hưởng thụ, nhưng lại rất khuất nhục.
Thích Ngôn Thương không rõ rốt cuộc tâm trạng của Phương Nhu là như thế nào, nhưng lại biết nội tâm của cô ấy cực kì phức tạp, vẫn đang ở biên giới của giãy dụa.
“Ưm… Không muốn, hu hu… Thích Ngôn Thương anh đi ra, đừng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725078/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.