Một thế lực nào đó lôi kéo cô ta nhìn chằm chằm video này. Cô ta kinh ngạc phát hiện người trong video chẳng phải chính là Mộ Thiển và Mặc Cảnh Thâm sao? Trong video, hai người ôm nhau, tươi cười xán lạn, trong tay Mộ Thiển còn cầm tờ giấy màu đỏ. Kiều Vi siết chặt điện thoại, mở to mắt, vẻ mặt đầy tức giận.
“Mộ Thiển… Mộ Thiển… Mộ Thiển… Aaaa!” Cô ta ném điện thoại, điên cuồng đập lên giường, hét ầm lên: “Mộ Thiển, con tiện nhân! Mày cướp người yêu của tao, bây giờ còn dám khoe khoang!”
Kiều Vi phẫn nộ hất đổ đồ đạc trên bàn, vẻ mặt rất đáng sợ. Tiếng hét của cô ta thu hút Nghê San San ngồi trong phòng khách. Cô ta đẩy cửa vào phòng, trên mặt lại đeo khẩu trang. Bởi vì cô ta có gương mặt giống hệt Mộ Thiển nên mỗi lần Kiều Vi nhìn thấy đều sẽ nổi giận la hét, thậm chí biến thành nơi trút giận cho cô ta. Cô ta căm hận Mộ Thiển, cho nên trút hết nỗi hận lên đầu Nghê San San.
“Chị Vi, chị sao vậy?” Nghê San San vào phòng bệnh, thấy điện thoại nằm trên sàn nhà, bèn nhặt nó lên đặt trên bàn bên đầu giường, sau đó giữ khoảng cách nhất định với giường bệnh. Cô ta biết nếu mình lại gần thì Kiều Vi sẽ nổi giận, sau đó trút giận lên đầu mình.
Thái độ cẩn thận của cô ta chọc giận Kiều Vi. Cô ta run rẩy chỉ vào cô, hét ầm lên: “Mày đứng xa như thế làm gì? Lại đây cho tao! Lại đây!” Đồng thời vỗ lên giường.
Nghê San San mím môi, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725033/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.