“Vậy à?” Mộ Thiển híp mắt, hỏi: “Tôi vẫn rất tò mò anh là ai, mặc dù mọi người đều cho rằng anh là Mặc Viên, nhưng tôi biết rõ anh không phải.”
Anh ta gật đầu, xòe tay: “Nói nghe thử xem?”
“Nếu tôi đoán không nhầm thì chắc anh là Ẩn tộc nhỉ?”
Trăm phương ngàn kế lẻn vào nhà họ Mặc, an bài Dương Liễu ở bên cạnh cô, nhưng cô lại không có bất cứ giá trị lợi dụng. Mãi tới mấy ngày trước, cô mới biết mình là con gái của thiếu chủ Ẩn tộc, cô mới nghi ngờ lý do Mặc Viên tiếp cận với mình. Bây giờ xem ra phỏng đoán của mình là đúng.
“Ha ha ha ha…” Mặc Viên ngửa đầu cười to: “Cô rất thông minh. Tuy nhiên không chỉ mình cô biết thân phận của tôi. Mặc Cảnh Thâm đều biết hết, mặc dù âm thầm phái người bảo vệ cô, nhưng người của anh ta, cùng với bốn thành viên FE mà cô dẫn theo đều đã chết.” Anh ta chắp tay sau lưng, vẻ mặt kiêu ngạo như người cầm quyền.
“Anh…”
“Mặc Cảnh Thâm đang bị người đến từ thủ đô kiềm chế, ốc còn không mang nổi mình ốc. Mộ Thiển, hôm nay cô chết chắc rồi!”
“Nếu đã là người sắp chết thì không ngại cho tôi chết minh bạch đi.” Mộ Thiển vẫn bình tĩnh hỏi: “Cái gọi là ‘bệnh lạ’ của Mặc Cảnh Thâm cũng không phải là bệnh lạ gì, mà là cổ độc của Ẩn tộc, đúng không?”
Kết hợp với những chuyện lúc trước, Mộ Thiển có phỏng đoán lớn mật. Ban đầu khi biết Ẩn tộc, ấn tượng sâu sắc nhất của Mộ Thiển chính là ẩn thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725017/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.