Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, trong lòng cô rất áp lực, cho nên muốn ra ngoài thả lỏng một chút. Đi đến nửa chừng, điện thoại reo lên, là Dương Liễu gọi tới.
“Sao vậy? Có chuyện gì?”
Mộ Thiển biết tình huống của Dương Liễu. Cô ta bị HIV, mặc dù tình huống có thể khống chế, nhưng không thể chữa trị. Mấy show diễn lúc trước đều từ chối, công ty đền không ít tiền bồi thường. Nhưng Tư Cận Ngôn chưa nói gì, dù sao sức khỏe của Dương Liễu vẫn quan trọng hơn, Mộ Thiển bày tỏ có thể thông cảm.
“Chị… Chị Thiển.” Vừa bắt máy, Dương Liễu im lặng mấy giây mới nói, thái độ ngập ngừng khiến Mộ Thiển nhận thấy cô ta chắc chắn là có chuyện gì đó.
“Có gì thì nói thẳng.”
“Hôm nay… Tôi có thể ra ngoài một đêm không?”
“Lý do.”
“Ngày mai anh Cận Ngôn sẽ xuất viện, chị cũng biết chuyện lúc trước đã gây ra vết thương không thể bù đắp cho anh Cận Ngôn, tôi rất áy náy, cho nên muốn cho anh ấy một bất ngờ nhân dịp xuất viện.”
Cô ta nói rất trôi chảy, Mộ Thiển không hề nghi ngờ, không biết để bình ổn cảm xúc, không biểu hiện quá rõ ràng, Dương Liễu đã viết lời thoại từ trước, đọc trôi chảy rồi nhìn giấy mà nói.
“Được rồi, có thể.”
Người trông coi Dương Liễu là do Mộ Thiển an bài. Bây giờ Dương Liễu muốn ra ngoài, cô sẽ không ngăn cản.
“Chị Thiển, tôi còn có một yêu cầu quá đáng.”
“Nói.”
Mộ Thiển rất lạnh lùng, thái độ xa cách với cô ta. Trước kia cô đối xử vô cùng tốt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725016/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.