“Anh biết rồi.”
Cho dù Mộ Thiển không nói với anh ấy, nhưng trong lòng anh ấy cũng hiểu rất rõ.
Khi giọng nói rơi xuống, Cố Khinh Nhiễm lập tức hỏi lại: “Tại sao lại đồng ý với Mặc Cảnh Thâm đưa hai đứa trẻ về nhà họ Mặc? Em không sợ anh ta sẽ cản trở hai đứa trẻ không để chúng nó quay trở về bên em sao?”
“Sẽ không đâu.”
Mộ Thiển trả lời mà không cần suy nghĩ.
“Tại sao?”
“Không có lý do.”
Cô hiểu rất rõ tính tình của Mặc Cảnh Thâm, sao anh có thể không để cô gặp lại con cô được chứ?
Bất cứ ai trên thế giới này đều có thể phản bội cô, nhưng Mặc Cảnh Thâm thì không.
“Haha, tự tin là tốt, nhưng quá tự tin sẽ là tự phụ. Về chuyện của Mặc Cảnh Thâm, anh chỉ tặng em hai câu “cẩn thận thì mới có thể giữa thuyền ngàn năm”: “Phòng người chứ không thể phòng lòng người.”
Là anh trai của Mộ Thiển, Cố Khinh Nhiễm chắc chắn hy vọng rằng Mộ Thiển có thể sống tốt và anh ấy không muốn nhìn thấy cô bị lừa gạt.
Mộ Thiển không nói thêm nữa, dường như cô không muốn xuy xét đến vấn đề này quá nhiều.
“Đi thôi, em mời anh ăn cơm.”
Thời gian đã không còn sớm nữa, đi qua đi lại suốt một ngày, bận rộn từ buổi chiều đến giờ hai người vẫn chưa ăn cơm.
Họ tìm được một nhà hàng, tùy ý đến đó ăn bữa tối.
Bầu không khí có chút im lặng, hai người im lặng ăn cơm không nói với nhau lời nào.
Trên TV đang phát tin tức…
“Phó tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1725010/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.