“Bất kể những điều em nói là thật hay giả, nhưng anh là do Cố gia nuôi dưỡng mà lớn lên, anh nguyện ý tin tưởng ông nội.”
Mộ Thiển phí hết tâm tư nói cho Cố Khinh Nhiễm biết sự thật, nhưng lại không nghĩ tới sẽ nhận được câu trả lời như vậy.
Nhất thời, lòng cô lạnh buốt.
“Cố Khinh Nhiễm, đôi khi anh khiến người ta chán ghét với việc tự cho mình là đúng. Anh có thể tin tưởng Cố lão, chỉ cần anh thấy bản thân mình có năng lực bảo vệ thật tốt cho Trần Tương, anh có thể thử một chút.”
Cô thực sự không thể giúp đỡ anh ta được nữa.
Cố Khinh Nhiễm hồi lâu không lên tiếng.
Anh ta nhấp một ngụm cafe, trấn tĩnh lại, hỏi: “Em ở đâu nghe được loại tin đồn đó?”
“Tin đồn?”
Mộ Thiển chế nhạo cười một tiếng, hận không để đem café trong tách tạt thẳng vào mặt Cố Khinh Nhiễm.
“Anh có biết tại sao hôm nay ở trong phòng làm việc lại có máy nghe lén không?”
“Tại sao?”
“Sớm hơn một tháng trước, em đã phái người bí mật điều tra gia đình Cố gia và thu thập được rất nhiều thông tin. Đồng thời, ông ta cũng rất hoảng hốt, cho nên hôm nay trong văn phòng liền cài một máy nghe lén. Động não heo của anh nghĩ xem, nếu ông ta quanh minh chính đại, cần gì phải làm ra những thủ đoạn hèn mọn như vậy.”
Tựu chung lại, có thể chứng minh rằng mọi thứ còn đầy kẽ hở.
Hết lần này tới lần khác, Mộ Thiển không thể thuyết phục được Cố Khinh Nhiễm, khiến cô rất bực mình.
“Bằng chứng đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724958/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.