Đó là một tòa nhà bảy mươi, tám mươi tầng, nếu nhảy từ trên đó xuống, anh ta sẽ chết.
Đúng là một kẻ điên.
Trong lòng mắng một câu, nhưng Trần Tương đã đứng dậy, nhanh chóng mặc quần áo vào, đổi dép trong nhà thành giày bệt, chạy ra ngoài đường lớn vẫy một chiếc taxi ở ven đường, “Tài xế, tôi muốn đến tòa nhà Bắc Hoàn, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, làm ơn.”
“Ồ, cô gái, cô cũng đến tòa nhà Bắc Hoàn xem náo nhiệt sao? Nghe nói ở đó có người muốn tự sát, cô nói xem bây giờ thời buổi gì, cầu sống không được còn có người muốn đi tự tử. Chắc hẳn phải gặp chuyện gì quá đau lòng, không thể thông suốt nên mới tìm đến cái chết.”
Tài xế taxi thuận miệng tán gẫu.
Giọng điệu của người tài xế vô cùng thoải mái, nhưng rơi vào tai Trần Tương khiến cô ấy cả lòng cảm thấy vô cùng nặng nề.
Cô ấy chỉ cùng Cố Khinh Nhiễm nói vài lời khó nghe, để anh ta biết khó mà lui, hy vọng anh ta có thể tránh xa cô ấy một chút, không muốn cùng anh ta dây dưa thêm nữa.
Nhưng ai biết anh ta lại coi lời cô ấy là thật, liền đi đến tòa nhà Bắc Hoàn.
Đây là điên rồi sao?
“Bác tài, nhanh lên một chút, phiền bác tài nhanh thêm chút nữa được không, nhờ bác cả đó.”
“Được, được, cô gái.”
Tài xế taxi không hiểu sao cô ấy lại khẩn trương như thế, nên cũng không hỏi han nhiều, liền tăng ga hết cỡ nhanh chóng đi đến tòa nhà Bắc Hoàn.
Thấy Trần Tương xuất hiện, Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724954/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.