Cố Khinh Nhiễm liên tục đập cửa bên ngoài, nhưng Trần Tương không có chút phản ứng gì cả.
Anh ta nói khô hết cả miệng, cô ấy cũng không thèm mở cửa, anh ta quả thực không còn biện pháp gì nữa.
Anh ta lái xe một vòng đến công ty.
Gặp được Mộ Thiển ở Tập đoàn Fryer.
“Có chuyện gì? Tại sao lại chán nản như vậy?”
Trong khi kiểm tra thông tin trên máy tính, Mộ Thiển liếc nhìn Cố Khinh Nhiễm đang bước vào và hỏi một cách thản nhiên.
Anh rũ đầu, đi tới ghế sô pha ngồi xuống, dựa vào ghế sô pha không rời, lẩm bẩm: “Cô cho rằng từ Tòa nhà Bắc Hoàn nhảy xuống có chết hay không?”
“Ha ha, thay vì hỏi như vậy, tốt hơn là anh nên tự hỏi bản thân, sau khi bị đạn bắn vào tim thì anh còn sống hay sẽ chết.”
Quả thực là một câu hỏi ngu ngốc.
“Vậy thì có cách nào để người ta có thể nhảy khỏi Tòa nhà Bắc Hoàn mà không chết không?”
Nếu tìm được cách nhảy từ trên cao xuống mà vẫn còn sống, như vậy có thể có hy vọng ở bên Trần Tương.
Cố Khinh Nhiễm cảm thấy, vì Trần Tương và đứa bé trong bụng cô ấy, anh ta phải cố gắng hết sức.
Mộ Thiển ngừng làm việc, nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu, “Có phải đầu óc anh có vấn đề gì không? Bệnh thần kinh phát tác?”
Cô hừ lạnh một tiếng, không hiểu Cố Khinh Nhiễm đã làm rơi não ở đâu.
Nhưng sau một hồi suy nghĩ, cô cảm thấy Cố Khinh Nhiễm không phải là người như vậy.
Cô nhíu mày, hai mắt đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724953/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.