“Nói dễ hiểu hơn, chính là sắp phải chết.”
“Chết? Không thể nào, không thể nào!”
Nước mắt nhộn nhạo trong hốc mắt của Kiều Vi rồi trào ra, cứ thể rơi xuống lồng ngực của người đàn ông: “Tại sao lại chết được?”
Nghe thấy tin này, trái tim Kiều Vi đau như bị dao cắt, không thể chấp nhận hiện thực tàn khốc.
Nếu là người khác thì còn có thể là nói láo, nhưng Đông Côn sẽ không nói láo, bởi vì người đứng ở địa vị như hắn ta rất khinh thường việc nói dối.
Thảo nào…
Thảo nào Mặc Cảnh Thâm lại giao quyền nuôi dưỡng hai đứa bé cho Mộ Thiển, thảo nào anh ấy bị đuổi khỏi tập đoàn Mặc Thị cũng không có bất cứ hành động nào.
Thì ra là vì anh ấy không còn sống được bao lâu nữa sao?
Mặc dù không ngừng tự nhủ là Đông Côn đang nói láo, nhưng Kiều Vi vẫn còn chưa thể tiếp nhận hiện thực tàn khốc này.
“Anh Đông, anh…anh gạt em đúng không? Anh gạt em đúng không?”
Kiều Vi khác hai tay lên vai người đàn ông, không ngừng lắc đầu, cũng không thể tin được.
Người phụ nữ mới vừa rồi còn mây mưa với hắn ta, cùng hưởng cá nước thân mật với hắn ta, nhưng bây giờ lại nằm trong ngực hắn ta khóc thút thít vì một người đàn ông khác.
Trong chớp mắt ấy, tất cả sự dịu dàng đều biến mất không còn hình bóng.
Bàn tay Đông Côn bóp lấy cằm của Kiều Vi, dùng khá nhiều sức, ngay cả khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn hơn mấy phần: “Kiều Vi, mặc dù Đông Côn này yêu cô, nhưng tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724920/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.