‘,'”Đứng lại! Đây là nhà họ Mặc, ngày nào còn ông già này, thì ngày đấy không tới phiên tiểu bối như mày làm chủ!”
Ông cụ Mặc rất là tức giận, không nghĩ tới Mặc Cảnh Thâm sẽ công khai phản kháng.
“Ông nội, không phải ông muốn làm ầm chuyện này lên chứ? Để tất cả mọi người đều biết? Đến lúc đó tổn thất có thể không chỉ là mặt mũi của nhà họ Mặc đâu.”
Mặc Cảnh Thâm thái độ cương quyết.
Mặc Viên ý vị sâu xa nhìn anh một cái, nói với ông cụ Mặc: “Ba, chuyện này không thể cưỡng cầu. Đúng không?”
Một câu ‘đúng không’ kia, có thâm ý khác.
Người khác không hiểu ý Mặc Viên, nhưng không có nghĩa là ông cụ Mặc nghe không hiểu ý của anh ta.
Do dự chốc lát, phất phất tay, “Hừ, cút đi nhanh lên. Đừng ở đây làm tôi gai mắt.”
Ông chống gậy, rời phòng chính.
Mộ Thiển dắt Tiểu Bảo, cùng rời đi theo Cố Khinh Nhiễm cùng Bạc Dạ.
Chanh Tử cùng Dật Phong rời đi theo.
Vệ sĩ tản đi, Mặc Cảnh Thâm cùng Hàn Triết hai người chầm chậm, từ từ đi ra phía ngoài.
Dọc theo đường đi, Hàn Triết không nhịn được hỏi ra nghi ngờ trong lòng, “Tiểu thiếu gia muốn trở lại, tại sao anh không đáp ứng?”
“Đi theo Thiển, rất tốt.”
“Sếp, hiểu lầm giữa anh cùng cô Mộ quá sâu, sợ rằng chờ lúc anh…”
Anh ta muốn nói, giữa Mặc Cảnh Thâm và Mộ Thiển hiểu lầm quá sâu, coi như là anh sau khi qua đời, Mộ Thiển cũng chưa chắc sẽ tha thứ cho anh.
“Đi bệnh viện.”
Không đợi Hàn Triết nói dứt câu, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724832/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.