Sau gần hai giờ bay, Thiên Ý lần nữa đặt chân lên mảnh đất thân quen, hít lấy bầu không khí quê nhà. Những hiểu lầm buồn đau ở Nam Tỉnh đều bỏ lại nơi đó.
Buổi sáng trước khi lên máy bay, Thiên Ý loáng thoáng nghe nhân viên nói với nhau về con trai của ông Trị, hiện giờ gã đang được điều trị trong bệnh viện. Phía nạn nhân không có bất cứ động thái nào, hay nói đúng hơn là không dám.
Sự im lặng bất thường đến từ gia đình họ dấy lên nghi ngờ trong lòng mỗi người, họ đặt ra câu hỏi liệu ông Trị đang kiêng dè Phó Mặc sao? Ông ta liệu sẽ về hưu sớm chứ?
…
Trong căn phòng ngủ màu xám, Phó Mặc đối diện Hiển Vinh, hai đầu lông mày chau vào nhau.
Phó Mặc cất tiếng nói khàn đặc: “Ông ta đã chết chưa?”
Hiển Vinh lắc đầu, mệt mỏi ngồi trên sô pha: “May là được phát hiện kịp thời, em đã hỏi người quen trong trại giam về tình hình của ông ta. Họ bảo vì lo lắng dẫn đến tinh thần bấn loạn nên mới có cớ sự như ngày hôm nay.”
Trước khi lên máy bay quay trở về, Phó Mặc nhận được cuộc gọi từ Hiển Vinh. Trong điện thoại em trai hắn nói ông Quốc Thịnh, ba của Thiên Ý vừa cắt cổ tay t.ự t.ử, hiện giờ đang được cấp cứu.
Phó Mặc liếc nhìn cô gái bận bịu thu xếp quần áo trong phòng, bóng dáng nhỏ bé kia liệu có thể chịu được tin dữ sao?
Hắn cho rằng Thiên Ý không nên biết thì hay hơn, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thien-pho-y-hop-dong-voi-tong-tai-ac-ma/2677823/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.