Tối hôm đó cô ở lại tăng ca. Đông Quan đi qua bàn cô:
- Nhi Nhi? Tăng ca sao?
Cô gật đầu:
- Dạ! Em mới được giao cho hợp đồng mới nên ở lại cố tăng ca chút để lấy tiền trang trải cuộc sống ạ!
Anh chàng kéo chiếc ghế ngồi gần cô:
- Nào! Anh giúp em một chút.
Cô vội xua tay:
- A...dạ không cần đâu ạ!
Đông Quan nháy mắt:
- Giúp đỡ người mình yêu là việc nên làm mà?
- Anh cứ đùa em...
Cô chưa kịp nói hết câu đã có một giọng nam khác chen vào:
- Yêu đương gì ở công ty?
Cả hai cùng giật mình nhìn ra phía cửa phòng. Hà Nhi thấy anh thì quay mặt đi ngại ngùng. Còn Đông Quan thì cúi đầu chào hỏi.
Anh đến gần cô:
- Cô Ngô, bản kế hoạch khách sạn tôi giao cho cô có chút thay đổi nên cần bàn luận kĩ hơn.
Cô vơ đống tài liệu và túi sách bước theo sau anh. Anh kêu cô để xe ở công ty, còn anh sẽ lái xe đưa cô về với lí do trời đã tối và sẽ rất lạnh.
Cô ngoan ngoãn lên xe của anh ngồi rồi chỉ cho anh đường về nhà cô. Anh bước xuống xe nhìn ngôi nhà hai tầng khá đẹp mắt mà gật gù. Cô mở cổng để anh cho xe vào trong sân.
Cô lấy cho anh một cốc nước:
- Mời Mặc Tổng!
Anh lới lỏng cà vạt ngồi dựa vào ghế sofa:
- Gọi tên tôi được rồi! Dù sao đây cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975280/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.