Ánh nắng chiều tà chiếu rọi qua ô cửa sổ, gửi vào trong phòng nét bừng sáng ấm áp gây ngủ gật, một cô gái có gương mặt người Châu Á tuổi trạc đôi mươi, mũi cao môi đỏ chúm chím, miệng lúng liếng đồng điếu dễ thương, tóc búi cao để lộ chiếc cổ thon nhỏ trắng ngần, đặc biệt đôi mắt to đen lay láy rất có hồn, rất cá tính. Hình dáng của cô dưới ánh sáng vàng vọt của nắng chiều như làm mờ đi những đường nét quanh người, nhưng mãi mãi khắc sâu trong tâm trí của người đàn ông HL không rời mắt khỏi cô từ nãy giờ.
Đường Lạc đang loay hoay dọn dẹp phòng tranh, hôm nay là ngày làm việc cuối cùng của cô ở đây, nên cô tranh thủ làm tốt mọi việc trước khi về nước. Công việc này dù gì cô cũng đã làm được gần một năm, người đàn ông ngồi ở phía sau cô chính là ông chủ người HL của cô - một họa sĩ cũng là chủ phòng tranh này, anh đối xử với cô rất tốt, cư xử rất lịch thiệp và nhã nhặn, không có chút gì xấu tính của một người làm nghệ thuật như bên ngoài vẫn đồn đãi.
Cho dù cô biết rằng mình có thể sẽ không đến đây nữa, nhưng dẫu sao trước khi từ biệt cũng phải thu xếp tốt mọi việc, một mặt để đáp lại sự chiếu cố tốt bụng của người ta, mặt khác để lại ấn tượng tốt cho nhau khi rời xa. Sau khi mọi thứ xong xuôi, cô mỉm cười chào từ giã ông chủ, bóng dáng xinh xắn của cô từ từ khuất sau tán cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tam-ca/2548654/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.