Trong quán cà phê sang trọng kiến trúc kiểu Pháp, một người đàn ông bảnh bao nổi bật ngồi đối diện với một cô gái xinh xắn dễ thương. Người đàn ông thanh lịch đầy khí chất với bộ comple màu xanh sẫm vừa vặn tôn lên dáng người vạm vỡ cao to, ngũ quan xuất chúng, đặc biệt đôi mắt ưng có chút lấn át, nhưng thần thái trĩu nặng tâm sự. Còn cô gái luôn nở nụ cười đồng điếu dễ thương, đôi mắt đen lay láy như thu cả nước hồ thu dịu nhẹ vào trong, trông rất ưa nhìn và dễ gây thiện cảm. Họ chính là Dương Tầm và Đường Lạc.
Ngoài chiếc bàn ngồi cạnh cửa sổ của họ, các chiếc bàn còn lại hoàn toàn vắng khách, vì cơ bản là Dương Tầm không muốn chuyện của mình trở thành đề tài bàn luận của thiên hạ, hôm nay sở dĩ quyết định nói ra cũng là trong lòng nhen nhóm một tia hi vọng, biết đâu cô ấy sẽ cho mình một cơ hội.. anh không muốn buông bỏ dễ dàng như vậy! Hơn nữa, những ký ức chất chứa trong lòng quá lâu, không lúc nào không đè nặng tâm trí của anh, nhiều lần nó khiến anh cảm giác choáng ngợp đến phát điên, nếu không phải do trong lòng có một nỗi niềm chưa dứt, có lẽ anh không đủ nghị lực, cũng không đủ sức mạnh để chống chọi với nỗi ám ảnh quá khứ tàn khốc này, tìm đến sự giải thoát bằng cách kết liễu cuộc đời mình để chấm dứt hiện trạng bế tắc này.
Như phát hiện không khí có phần ngột ngạt và căng thẳng, Đường Lạc cố nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-tam-ca/2548653/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.