Nhưng nếu như. Chỉ là nếu như.
Kỳ hạn mười năm qua đi, ngươi vẫn nhớ ta, vẫn yêu ta, vậy, xin hãy trở lại bên ta.
Ngân hà xa xăm, vẫn có cầu Hỉ Thước tương phùng.
Âm dương cách biệt, còn có thể xuống mồ hóa điệp.
—–
Lý Kính lùi lại mấy bước, trái tim thình thịch nhảy. Lòng bàn tay lẫn mu bàn tay đều mướt mồ hôi. Nhưng đáy lòng hắn minh bạch, bản thân mình, vô luận thế nào cũng đấu không lại Thượng Ỷ, bởi vậy không thể tự loạn trận tuyến. Hắn ổn định tâm thần, hỏi: “Ngươi nói thế là có ý gì?”
Thượng Ỷ không đáp, chỉ hơi ngẩng mặt đắm trong ánh sao. Quỳnh lâu độc lập, ngọc liên hương khinh.
“Kỳ thực cũng không hẳn hoàn toàn là hận… Có lẽ do ta thủy chung không cam tâm.”
Thượng Ỷ thần tình lãnh đạm, như đang kể một câu chuyện không liên quan hệ tới mình, “Vì vậy, ta muốn hắn sống lại, sống thêm lần nữa.”
“Lần này, ta muốn hắn yêu ta. Đời đời kiếp kiếp, không chia lìa.”
Trăng treo giữa trời, gió lạnh đưa cành, loáng thoáng chim kêu.
Nhưng chỉ mấy tiếng thê thiết, khiến người nghe rùng mình không thôi.
“Ở trong động Yến Lăng suốt năm trăm năm, ta cuối cùng đem cốt nhục hắn tái luyện thành một viên nội đan, bắt một con hồ ly bình thường cho nó ăn, đợi nó sinh sản, liền ôm hồ ly sơ sinh về hồ hương nuôi lớn.”
“Qua trăm năm sau, nó hóa thành hình người, quả nhiên rất giống Mặc Yến Lăng… Mắt mày mũi môi, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-sinh/2433770/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.