Chuyện đào hôn nói thì đơn giản, đáng tiếc đối tượng phải trốn tránh là cha mẹ thế lực cường đại và quyền thần đương triều, Lý Kính thấm thía cảm giác đầu lớn như đấu. Ngân phiếu không dám dùng, khác gì giấy trắng. Vàng bạc trong nhà cũng không dám dùng, khác gì gạch vụn. Càng không cần nói đến đống ngọc bội châu bảo giá trị liên thành giấu đem theo. Vác được một đoạn đường, Lý Kính nghĩ kỹ lại, nhân đêm khuya thanh vắng, vứt hết xuống sông cho bớt nặng gánh trên vai. Vì vậy chỉ còn vài xâu tiền đồng, không biết có thể trang trải tới năm nào tháng nào. Còn có phật ngọc hắn đeo từ nhỏ, bởi vì tiểu hồ thích, hắn mới giữ lại, dùng tơ hồng xỏ thành dây đeo trên cổ nó.
Lý Kính mang theo tiểu hồ đi đường núi, tới đâu hay tới đó. Thứ nhất là tính toán tài lực của mình chỉ đủ mua gian nhà nhỏ hoặc ruộng vườn ở nơi thâm sơn cùng cốc sống qua ngày, thứ hai là tránh mạng lưới nhân thủ truy tìm hắn, thứ ba tự nhiên là vì tiểu hồ yêu thích cuộc sống tự tại ở núi rừng.
Sự thực chứng minh Lý Kính tuy là công tử ăn chơi điển hình, chung quy vẫn có đầu óc. Ngoại trừ mệt mỏi túng quẫn, bọn họ chưa từng gặp phải phiền phức chân chính nào. Mặc dù một đường màn trời chiếu đất, cũng may có Mặc Sinh bầu bạn, Lý Kính khổ đến đâu cũng thấy ngọt ngào.
Quá trình chạy nạn xem như phi thường thuận lợi. Không đến một tháng, bọn họ tới một sơn thôn lại cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-sinh/2433769/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.