Đông Hoàng chuông theo nước sông Nhược Thủy mà lắc qua lắc lại, đột nhiên phát ra một vầng hồng quang chói mắt, toàn thân Đông Hoàng chuông chấn động. Thổ địa trông coi Đông Hoàng chuông mới vừa từ dưới đất nhô đầu lên, liền sợ tới mức vội vàng rụt về, sợ hãi hồng quang của Đông Hoàng chuông bắn ra gây thương tích.
Chờ tất cả quay về bình thường, thổ địa thật cẩn thận từ dưới đất ló đầu ra, xác nhận không có việc gì, mới ra sức nhảy lên trên mặt đất. Thổ địa sờ sờ trái tim nhỏ mình, lẩm bẩm: "Tình huống vừa rồi là thế nào vậy? Không được, không được, ta phải mau mau bẩm báo với Thiên cung!"
Thổ địa giây lát lại nhảy vào trong đất, chạy đến thư phòng nhỏ của mình, bắt đầu đề bút viết tấu chương.
Mà Kình Thương ở trong hồng hoang Đông Hoàng chuông, mở to mắt, cười dữ tợn, nói: "Mặc Uyên, ta rất chờ mong lần gặp mặt lại. Ha ha ha ha!"
Ly Cảnh vốn đang say trong ôn hương nhuyễn ngọc, đột nhiên tỉnh lại, cảnh giác nhìn chung quanh. Là khí tức của Kình Thương… Làm sao lại có khí tức của Kình Thương được?
"Quân thượng? Quân thượng làm sao vậy?" Một đôi tay mảnh khảnh chậm rãi vuốt ve y phục hơi mở trước ngực Ly Cảnh, âm thanh mềm mại.
Ly Cảnh đẩy nữ tử ra, đánh nàng bất tỉnh, triệu thủ hạ vào điện.
"Quân thượng." Thị vệ của Ly Cảnh nhanh chóng chạy vào điện, ôm quyền nghe chỉ thị.
Ly Cảnh uể oải xoa xoa trán, lười biếng mở miệng: "Gần đây Tứ Hải Bát Hoang có phát sinh chuyện lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-sac-nhiem-hoa/871986/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.