Chương trước
Chương sau
Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt kia, ta có chút cứng họng.
Y vừa mới nói chính là Hán ngữ đi? Là Hán ngữ đi! Chẳng lẽ là con lai?
“Nơi này là Vọng Thủy cư.” Phụ thân thần sắc lãnh đạm, hoàn toàn không nhìn thần thái lo lắng muốn nói lại thôi của người xuyên qua đáng thương trên giường, bắt mạch, dặn câu “Hảo hảo nghỉ ngơi” liền ôm ta chạy lấy người, ngay cả nước cũng chưa cho người ta uống một hơi, hoàn toàn xem nhẹ chức nghiệp đạo đức một thầy thuốc nên có.
Ta kháng nghị đạp vài cái, sau đó đã bị một câu của phụ thân dời đi toàn bộ lực chú ý ——
“Liên Nhi, giải dược hoàn thành.”
Hoàn thành? Nhanh như vậy? Nói như vậy ta lại có thể biến thành người? Nhất thời trong lòng khó nén kích động.
Phụ thân nhẹ nhàng đem ta đặt trên giường, sau đó theo trong ngực lấy ra một bình sứ nhỏ, đổ ra một viên thuốc màu xanh biếc. Ta đôi mắt trông mong nhìn thấy phụ thân lấy viên thuốc, đưa đến bên miệng ta. Nuốt nước miếng, có chút khẩn trương a! Thuốc này không có tác dụng phụ gì đi? Cẩn thận liếm liếm, ngoài ý muốn không đắng tí nào, ngược lại còn hơi ngọt ngào, ăn ngon nữa chứ. Nuốt dược vào, có chút luyến tiếc liếm liếm môi, ngẩn ngơ, không có cảm giác gì đặc biệt, vừa nghĩ chắc là thất bại, đã bị phụ thân ôm vào trong lòng. Loại xúc cảm này...... Thành công?
“Liên Nhi.” Phụ thân tình tự rất là kích động.
Ta nghiêng đầu gối lên trên vai phụ thân, nhìn nhìn hai tay đã lâu không thấy, yên lòng cười rộ lên. Bất quá trong lòng vẫn có một tia khác thường, cảm giác không đúng chỗ nào đó. Chỉ chốc lát ta đã biết là có vấn đề gì —— thân mình của ta trần trụi! Trách không được cảm thấy lạnh mà.
Mặt nhất thời liền nóng lên.
Nhẹ nhàng mà đẩy đẩy phụ thân, thanh âm nhỏ ngay cả bản thân cũng nghe không được, “Phụ, phụ thân, ta...... mặc y phục......”
“Liên Nhi, ta muốn ngươi......” Bên tai truyền đến nỉ non khàn khàn, mặt của ta càng đỏ hơn.
Cùng với những nụ hôn nhỏ vụn nơi cổ, ta không khỏi hơi hơi thở dốc, “Phụ thân, hiện tại, hiện tại là ban ngày!”
“Nhưng mà Liên Nhi biến thành mèo lâu quá.” Ngữ điệu ai oán, cảm giác giống một đứa nhỏ đòi không được kẹo, đáng tiếc nhìn không tới biểu tình hiện tại của phụ thân.
Ta bị ngữ khí này chọc cười, không khí hồng nhạt thoáng chốc bị đánh vỡ.
Bỗng nhiên bên hông căng thẳng, phụ thân có chút tức giận cắn hầu kết của ta một hơi, thừa dịp ta kêu sợ hãi ra tiếng, lại lập tức che đôi môi của ta lại. Cho tới khi hôn đến ta thở không nổi, mới tiếp tục chiến đấu ở các chiến trường khác.
Bị nhẹ nhàng đẩy ngã lên giường, ta mở to hai mắt mê ly, mắt thấy thân thể dần trầm mê dục vọng, trong lòng lại có một chút oán niệm.
Phụ thân như thế nào háo sắc như vậy......
Làm như nhìn ra cái gì, phụ thân hôn hôn môi ta, yên lặng nhìn ta, thanh âm khêu gợi không đỡ nổi: “Liên Nhi chẳng lẽ không muốn ta sao?”
Tim đập mất tốc độ.
“Muốn.” Thực không cần lo lắng.
Được rồi, ta thừa nhận, ta kỳ thật là sợ đau, dù sao nhiều ngày như vậy không có.
Sự thật chứng minh, kỹ thuật của phụ thân thật sự là nhất đẳng! Tuy nói ngay từ đầu đích xác có đau, bất quá vẫn có thể chịu được. Lại một lần thể hiện nguyên vẹn kiên nhẫn cùng tình yêu của phụ thân—— nhưng mà! Hắn không có khả năng từ nhỏ liền có kỹ thuật cao siêu như vậy đi? Rốt cuộc là làm sao luyện tập nhỉ! Ta, ta...... Ta không vui.
Phụ thân xem ta nằm nghiêng một bên bộ dáng rầu rĩ không vui, quan tâm nói: “Làm sao vậy? Còn đau?”
Rầu rĩ “Ân” một tiếng, ta xoay người, trong lòng càng nghĩ càng khó chịu.
Tục ngữ nói, quen tay hay việc. Phụ thân cùng với bao nhiêu người làm mới có thể có kỹ thuật hôm nay nha! Hắn làm sao có thể cùng người khác làm mà? Như thế nào có thể như thế nào có thể! Ta biết ta là đang cố tình gây sự để tâm vào chuyện vụn vặt, nhưng mà, nhưng mà ta chính là khống chế không được bản thân nghĩ về phương diện kia, ta chính là khống chế không được khổ sở. Tưởng tượng đến phụ thân trước kia cùng người khác đã làm nhiều thứ như vậy, ta ta liền......
“Liên Nhi? Ngươi rốt cuộc làm sao vậy?”
“Phụ thân, ngươi, ngươi trước kia, cùng bao nhiêu người lên giường rồi?”
Ta cắn môi, vừa chờ mong lại sợ hãi đáp án sắp sửa nghe được. Thế nhưng, phụ thân thế nhưng lại cười!
Hắn một tay ôm chầm lấy thắt lưng của ta, thân thể đè sát lên lưng ta, ngữ khí đen tối: “Như thế nào? Liên Nhi ghen tị?”
Ta nổi đóa, một phen chụp lấy bàn tay hắn đang ôm bên hông ta, “Ta đang nói đứng đắn với ngươi mà!”
Tay phụ thân lại đi lên, bất quá lần này ngữ khí còn nghiêm túc, “Liên Nhi vì cái gì đột nhiên hỏi như vậy mà?”
Nghĩ đến nguyên nhân, ta mặt đỏ lên, nhất thời ấp úng.
“Liên Nhi?”
“Là ta hỏi trước, cho nên phụ thân phải đáp trước!” Đúng lý hợp tình.
Phụ thân nhìn ta không có biện pháp, trầm ngâm trong chốc lát, nói: “Chính là nương ngươi, đại khái...... Bốn năm lần đi!”
Có bốn năm lần! Nhưng lại thật không minh bạch, kia bảy tám, tám chín, chín mười, này này này, đều có thể a! Hơn nữa hơn nữa, này chỉ là tính với một người thôi.
Ta không khỏi cắn chặt góc chăn.
“Vừa lòng? Kia lần này đến phiên Liên Nhi trả lời vấn đề của ta.”
“......” Ta dúi đầu vào chăn lý, quyết định làm rùa đen rụt đầu.
“Liên Nhi ” phụ thân thấy ta sống chết lôi kéo chăn không buông, cũng chui đầu vào chăn, hơn nữa một tay thong thả đi vào giữa hai chân của ta.
“Nha!” Ta kêu sợ hãi một tiếng, vội vàng bắt lấy bàn tay của kẻ trộm.
“Nói hay không? Ân?”
“Ngươi buông ra, buông ra đi!”
“Liên Nhi nói nguyên nhân trước.”
Thấy ta nửa ngày không hưởng ứng, tay phụ thân bắt đầu làm mấy chuyện xấu.
“Ân a ta nói ta nói!”
“Ta nghe đây!” Bàn tay to chậm rãi vuốt phẳng.
Hoảng sợ thân thể phản ứng, ta nhắm mắt lại, nói thì nói!”Bởi vì kỹ thuật của phụ thân tốt như vậy, ta nghĩ phụ thân trước kia khẳng định là thường xuyên làm a! Sau đó sau đó......”
“Sau đó liền ghen tị?”
“Nào có......” Lí nhí nói.
“Đồ ngốc! Đừng quên phụ thân là đại phu, hiểu biết về thân thể con người đương nhiên có thể bù lại kinh nghiệm không đủ. Mấy lần kia cũng là bởi vì nhu cầu sinh lý, trừ bỏ lần cùng nương ngươi, những người khác tròn hay ốm gì cũng không nhớ rõ...... Liên Nhi còn ghen?”
Được rồi, ta sai lầm rồi, ta không nên tự ăn dấm chua.
Vốn tưởng rằng sự tình sẽ chấm dứt như vậy, không nghĩ tới......
“Nếu Liên Nhi quả quyết về kỹ thuật của ta như vậy, không thưởng thức một chút, chẳng phải làm Liên Nhi mất hứng sao?”
Lời còn chưa dứt, bàn tay ở giữa hai chân ta bắt đầu di động, hơn nữa bàn tay kia cũng lướt lên cơ thể của ta.
“Phụ thân ngươi xấu! Ngươi đã nói là sẽ thả ra mà!”
“Liên Nhi chắc chắn không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.