Sau giờ ngọ nắng có chút chói mắt, ta nằm trên lưng Trữ Viễn, híp mắt lại. Cảnh vật chung quanh rất nhanh lui ra sau, khóe mắt của ta lưu lại những hình ảnh vội vàng. Giờ khắc này, ta vẫn có chút không dám tin, ta vậy mà trốn ra được rồi! Cơn ác mộng kia, rốt cục, đã kết thúc.
Nhắm mắt lại, hít vào thật sâu một hơi. Gió giữa thu nhưng cũng có chút giá rét của trời đông, thổi lên mặt hơi đau rát, ta không khỏi càng cúi mặt thấp xuống. Trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh tượng quỷ dị lúc nãy ngồi trong xe ngựa nhìn thấy, mở to mắt, nhìn cái ót người phía dưới mà ngây ngốc, há miệng thật to, cuối cùng cái gì cũng không hỏi, nằm xuống lại. Trữ Viễn, nam tử yên lặng mà sâu thẳm này, đối với ta mà nói, vẫn là rất xa lạ.
Dần dần, người chung quanh cũng nhiều thêm. Cảm thấy như vậy hơi bị người khác chú ý, muốn bảo Trữ Viễn thả ta xuống, liền cảm giác thân mình nhẹ đi, trái tim nhảy lên. Ngay sau đó tầm nhìn bị nâng lên, gió bên tai thổi vù vù. Ta nhắm chặt mắt lại, thân thể cứng ngắc không tự chủ được. [Gin: ý đoạn này là anh Viễn bắt đầu phi thân lên xuống ý:D]
Đáng chết! Ta quên mình sợ độ cao.
Đợi cho Trữ Viễn dừng lại, sắc mặt ta đã tái nhợt. Có chút run rẩy từ trên lưng y leo xuống, ta không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cảm giác đứng trên đất thật là tốt.
“Thiếu gia, bên này.”
Ta đi theo sau Trữ Viễn, ra khỏi ngõ nhỏ y vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-sac-lien-y/1573529/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.