Chương trước
Chương sau
Khi hoàn toàn tỉnh táo lại, đã là mặt trời lên cao. Nhìn chung quanh một chút, trách không được ngủ không thoải mái, hóa ra đã ở trong xe ngựa. Phụ thân một chút một chút vuốt tóc ta, có vẻ tâm tình tốt lắm. Bạch Liên đáng thương hề hề ngồi ở nơi cách xa nhất, cúi đầu, không biết vì cái gì cảm xúc rất thấp. Ta cọ cọ lên trên, gian nan trở mình, nghĩ muốn ngủ tiếp trong chốc lát.
“Liên Nhi, ngủ tiếp sẽ đau đầu đó.”
Hừ! Đau đầu thì đau đầu. Ta hiện tại toàn thân đều đau muốn chết, có đau thêm một chút cũng không quan trọng gì. Ta xem như đã biết, phụ thân căn bản là một con sói vào bất cứ lúc nào ở bất cứ nơi đâu đều có thể động dục! [Gin: giờ mới biết thì muộn quá rồi cưng ạ =.=”] Cư nhiên, cư nhiên ở nơi đó mà có thể làm ba lượt! A a a a a? —— tại nơi bẩn như thế! Mà còn có hai người sống bất cứ khi nào cũng có thể tỉnh lại nữa chứ, còn không biết có thể có người tiến vào hay không! Ôi ta thật đáng thương nga! Không chỉ có bị ăn sạch sành sanh, còn phải chịu ba lượt thiệt dài. Càng quá đáng chính là, xong việc hắn thần thanh khí sảng, chỉ có ta đau đến mức ngồi phịch ở trên giường, vài ngày không xuống giường được. Không công bình a a a a a!! Vì cái gì chỉ có ta chịu khổ a a a a a!! Ta nhất định phải phản công!
Thấy ta thời gian dài không nói lời nào, phụ thân cho là ta giận. Thở dài, bàn tay thon dài vươn đến, mềm nhẹ khiêu vũ trên người ta, thoải mái kỳ thật ngẫm lại phụ thân vẫn là rất tốt, công tác giải quyết tốt hậu quả coi như tương đương giỏi, còn có thể giúp ta mát xa, thủ pháp chuyên nghiệp không chê được, thật sự là thoải mái cực kỳ. Không được! Không thể nghĩ như vậy! Này đó đều là ta đáng được, là ta dùng thân thể đổi lấy a! Được rồi, ta thừa nhận, ta là cam tâm tình nguyện...... Ách, được rồi được rồi, ta còn là...... khụ, thích thú nữa. Ách...... Cái kia, dù sao, ta là nhất định phải phản công mới được! Không thể cứ để cho tình huống cứ không khống chế được hoài như vậy được! Ta phải nắm giữ quyền chủ động! Ta phải xoay người làm chủ nhân! Ân, ta nhất định phải kiên định lòng tin, củng cố dũng khí, tăng cường tin tưởng. Chính là, phải hành động thế nào mà? Trực tiếp nói với phụ thân, đứa ngốc cũng biết là khẳng định sẽ không được phép. Kia, hảo hảo lên kế hoạch. Nói như vậy, hình như chỉ có kê đơn hay đại loại thế thôi, nhưng mà, kia là đối người thường hữu hiệu đi? Phụ thân là cao thủ dùng dược...... Hoàn toàn không thể được! Ai
“Liên Nhi, sắp đến Hồng Diệp trấn rồi, đến khách *** ngủ tiếp đi! Trên mã xa không thoải mái.”
Ta hừ nhẹ một tiếng, ngẫm lại cảm thấy có lý. Chậm rì rì ngồi dậy, nhưng lại mệt không chịu được, hướng lên người phụ thân, cọ cọ, phụ thân theo ý ta biến thành một cái gối ôm bự điều hòa 37 độ.
Phụ thân bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sủng nịch sờ sờ đầu của ta. Thật sự là ôn nhu a! Bất quá, ta vẫn phải phản công! Ừ, tuyệt không thể vì vậy mà buông tha quyết định trọng đại lại ảnh hưởng sâu xa như thế! [Gin: cưng không buông thì đến mảnh xương cũng không còn =3=]
Xe ngựa lại tiến lên một canh giờ có thừa, lúc sắp đến chính ngọ, bọn ta rốt cục vào Hồng Diệp trấn. Trên đường phố nơi nơi đều là người, thật sự náo nhiệt, hơn nữa đại đa số vừa thấy đều biết là vũ lâm nhân sĩ. Xem ra, võ lâm đại hội đã đến trình độ thu hút du khách phát triển du lịch, khách sạn của lĩnh vực dịch vụ rồi, kích thích tiêu phí, xúc tiến kinh tế phát triển. Ừ, nghĩ đến, một trong những nguyên nhân chính phủ không ngăn cản tám chín phần mười là vì thế này. Bất quá, này cũng dẫn đến việc giá tăng và bọn ta tìm khách *** thiệt khó khăn. Cũng may, bọn ta cát nhân thiên tướng, rốt cục ở lại khách *** thứ ba tên Vân Lai.
Vừa mới vào phòng ta đã nghĩ tới một chuyện, phụ thân là giải thích như thế nào với bọn Bạch Liên sáng nay ta dậy không nổi lại toàn thân đau nhức?
Phụ thân mở cửa ra, gọi tiểu nhị, bảo đi chuẩn bị nước tắm rửa, một trận tiến tiến xuất xuất, cửa phòng đóng lại, hắn vừa chậm rãi thoát y, vừa nói: “Nga, ta nói Liên Nhi nửa đêm ngủ không được muốn đi ngắm sao, trên đường trở về vì tối nên bị ngã.”
Ta —— hắc tuyến...... Lý do rách nát như vậy chắc không ai tin tưởng đi? Nửa đêm ngủ không được? Còn ngắm sao? Cuối cùng còn bị ngã? Ta thật sự là nhàm chán + lãng mạn a! [Gin: aka dở hơi á?] Nửa đêm trời lạnh không ngủ được chạy ra ngắm sao......
“Bọn họ tin?” Ta hỏi, thật sự không xác định.
Phụ thân cởi lý y còn lại, một phen kéo ta qua, nghĩ nghĩ, nói: “Không rõ ràng lắm.”
Ta —— hết chỗ nói rồi.
“Phụ thân, ngươi làm gì?”
“Tắm rửa.”
“Vậy cởi y phục của ta chi?”
“Cùng nhau.” Lời còn chưa dứt, trung y của ta đã bị cởi bỏ.
“!” Ta trừng lớn mắt, lập tức bắt lấy tay phụ thân, “Đợi đợi đợi đợi! Cùng nhau? Từ bỏ đi? Ta không, không cần.”
“Tối hôm qua không thể rửa sạch, Liên Nhi thoải mái sao?” Nói xong, nhẹ nhàng tránh tay ta, tiếp tục động tác trước đó.
“Không, không a!” Tưởng tượng đến tối hôm qua mặt của ta liền nóng lên, cư nhiên chỉ cởi quần liền cái kia, thật sự là điên cuồng.
Sự thật lại một lần nữa chứng minh, ta là đấu không lại phụ thân. Cuối cùng, ta ngay cả lý y cũng chưa cởi bị bỏ vào trong nước, nhìn thấy phụ thân ở trần tiến vào, thật sự là, thật sự là...... Ta hảo nghĩ muốn cứ như vậy chết đuối đi cho rồi. Làm sao bây giờ a? Nghiệp lớn phản công của ta có phải vô vọng hay không a? [Gin: nhìn reader các ngươi trả lời cho Liên Nhi đi kìa =.=”]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.