Những ngày này, Liễu Bạc Châu trải qua như mộng như huyễn. Họ Liễu ở phủ Tùng Giang là thế gia trăm năm, mà phủ Tùng Giang lại là đất phì nhiêu giàu có. Họ Liễu làm thổ hào bản xứ, ăn mặc dùng độ đều tinh tế xa hoa.
Thế nhưng, tuy mang họ Liễu, nàng lại thuộc chi thứ, lớn lên trong lão trạch hẻo lánh, vốn chẳng có cảnh phồn hoa xa xỉ nơi thành thị. Phụ mẫu nàng cũng chẳng phải nhân vật gì hiển hách. Vừa được Liễu Hoàn tiếp về thành, thì Liễu gia đã bị tịch thu gia sản. Một đường đi tới đây, quả thật lắm phen gập ghềnh: nói dễ nghe, nàng là lớn lên trong thanh bạch; nói khó nghe, thì là chưa từng thấy qua việc đời.
Đến khi nhập vào phủ Nam của Tiết gia, mới gọi là thật sự mở mắt nhìn thế gian.
Trong viện Thanh Phong Trai phân cho mẫu tử nàng, vừa rộng rãi, vừa tinh nhã, trong ngoài đều bày biện đồ quý giá. Người hầu phân cho nàng tên Thu Đào, tính tình nhu thuận, lá gan thì bé như chuột.
Thu thị từng làm qua chủ mẫu quản gia, vốn biết Thu Đào là người mà Chu thị đưa đến cho Hạ thị, nên mấy ngày đầu còn ngầm phòng bị. Sau rồi phát giác con bé quả thật đơn thuần, liền yên tâm mà dùng.
Chẳng bao lâu, bà ta đã có dáng vẻ của một nhạc mẫu quyền thần đương triều, phách lối hô phong hoán vũ.
“ Hừ, Hạ thị kia tuy tính tình ngang ngược, nhưng cũng chẳng dám thật sự lạnh nhạt với chúng ta.” Liễu Bạc Châu nghiêng đầu, cài một cây trâm hoa quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5064252/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.